XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 83: NUÔI NHỐT ZOMBIE
Cập nhật lúc: 2025-02-21 22:06:44
Lượt xem: 37
Đường Tinh thuần thục cầm lấy cái kìm sắt treo trên tường, gỡ bỏ chụp sắt trên miệng zombie, sau đó lấy ra ít thịt sống từ trong không gian ném đến trước mặt zombie.
Mấy con zombie ngửi thấy mùi thịt sống liền nhào tới.
Đường Tinh quay đầu nhìn lại, người đàn ông kia đã không còn đứng ở cửa nữa.
Mấy ngày nay, người đàn ông đã quen giao chuyện này cho cô làm, mùi thối rữa tràn ngập khắp các ngóc ngách trong phòng, nhưng Đường Tinh đã quen rồi.
Nửa tháng trước, Đường Tinh thức tỉnh dị năng hệ không gian. Không gian tuy không lớn, nhưng ít nhất có thể chứa một số đồ đạc, cho nên có một đội ngũ nhỏ đã thu nhận cô, đồng ý dẫn cô cùng đến căn cứ Hoàng Hôn.
Nhưng chẳng được bao lâu, lúc sắp đến căn cứ Hoàng Hôn, đội ngũ gặp phải một đám lớn zombie. Đường Tinh nhờ thân hình nhỏ bé trốn dưới gầm xe bị lật úp nên thoát được một kiếp.
Nhưng những người khác trong đội lại không may mắn như vậy.
Thứ duy nhất Đường Tinh có thể ra tay chính là dị năng hệ không gian của mình, g.i.ế.c một hai con zombie còn được, nhưng gặp phải bầy đàn zombie căn bản không có khả năng tự bảo vệ mình.
Đúng lúc đó, Đường Tinh gặp người đàn ông này và một người phụ nữ mà hắn mang theo.
Người phụ nữ mời cô lên xe, nói muốn dẫn cô đến căn cứ Hoàng Hôn. Lúc đầu Đường Tinh cũng tưởng hai người họ là người tốt nên đã đi theo. Nhưng chẳng được bao lâu, người đàn ông và người phụ nữ kia liền lộ ra bộ mặt thật.
Họ chỉ nhắm vào dị năng hệ không gian của cô, mà người đàn ông trên đường thậm chí còn “bán” người phụ nữ kia như một món hàng, đổi lấy không ít thức ăn.
May mà lúc đó Đường Tinh đầu bù tóc rối không rõ nam nữ, cũng không chủ động nói chuyện với người đàn ông, đến giờ người đàn ông vẫn tưởng cô là con trai.
Sau đó có người đến liên lạc với người đàn ông, rồi người đàn ông bắt đầu nuôi nhốt zombie trong căn cứ. Còn bảo Đường Tinh tích trữ thịt sống, thịt thối các loại trong không gian.
Đường Tinh cũng từng có ý muốn trốn thoát, nhưng người đàn ông hầu như ngày nào cũng kè kè bên cạnh mình, căn bản không có cơ hội trốn thoát.
Chủ yếu là cô quá yếu, có lúc Đường Tinh còn cảm thấy, nếu dị năng của mình không phải hệ không gian thì tốt rồi. Như vậy, ít nhất cô còn có chút sức phản kháng.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nhưng, nghĩ đến người phụ nữ mà mình nhìn thấy trong đống đồ lộn xộn kia, Đường Tinh lại cảm thấy mình có thêm một tia hy vọng.
Bên này Chân Lục Trà đã bảo Thẩm Thức đi trước, dù sao cậu ấy không chỉ phải chăm sóc mẹ, mà còn phải tìm chỗ ở sau này.
Chân Lục Trà đi trên đường, trong đầu lúc thì hiện lên đôi mắt của đứa trẻ kia, lúc lại hiện lên khuôn mặt của người đàn ông.
Khuôn mặt đó… cô chắc chắn đã gặp qua rồi…
Rốt cuộc là đã gặp ở đâu nhỉ?
Không biết từ lúc nào, Chân Lục Trà đã đi đến sân huấn luyện của căn cứ, rất nhiều dị năng giả đều ở đây huấn luyện.
Đường Nguyệt và Hàn Diễm cũng đang ở đây huấn luyện dị năng của mình.
Chân Lục Trà tiến lên chào hỏi họ rồi định về chỗ ở nghĩ cách, nhưng trong đầu cô đột nhiên lóe lên điều gì đó.
Là tên khốn nạn đó!! Chính là kẻ mà cô, Đường Nguyệt và Hàn Diễm từng bắt khi mới quen nhau—tên tội phạm chuyên sát hại các cô gái trẻ. Nhưng sau đó, hắn đã trốn thoát
Không ngờ hắn cũng đến đây, còn nuôi nhốt zombie!!
Đứa trẻ kia… đứa trẻ kia…
Lúc đó Chân Lục Trà không nhìn ra cô bé là con trai hay con gái, nhưng nếu đứa trẻ đó là con gái thì gay go rồi!
Chân Lục Trà cảm thấy chuyện này không thể chờ thêm được nữa, ít nhất phải cứu đứa trẻ kia ra trước đã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-83-nuoi-nhot-zombie.html.]
Cô phải nói chuyện này với Tạ Lam Án.
Nhưng Tạ Lam Án bây giờ không có ở sân huấn luyện, Chân Lục Trà lại chạy về hỏi Hàn Diễm, nhưng Hàn Diễm cũng không biết anh đang ở đâu.
Hàn Diễm: "Hay là cô về lấy bộ đàm đi, chắc đội trưởng mang theo bộ đàm bên người đó."
Chân Lục Trà nghe xong lời anh nói liền quay về chỗ ở tìm bộ đàm.
"Tạ Lam Án, Tạ Lam Án, anh có ở đó không?" Đầu bên kia bộ đàm truyền đến âm thanh xẹt xẹt của mạch điện.
Ngay lúc Chân Lục Trà tưởng Tạ Lam Án sẽ không trả lời, trong bộ đàm truyền đến giọng nói của anh.
"Trà Trà, sao thế?"
Chân Lục Trà không kịp nói nhiều với anh qua bộ đàm, liền nói thẳng: "Tạ Lam Án, em có việc gấp, anh đang ở đâu? Có thể cùng em đến khu ổ chuột một chuyến không?"
Chuyện này một mình Chân Lục Trà đi căn bản không nắm chắc, số lượng zombie trong nhà và thực lực của người đàn ông kia cô đều không biết gì cả.
Tạ Lam Án lúc này vẫn đang nghe căn cứ phổ biến nhiệm vụ cho tất cả đội trưởng đội lính đánh thuê.
Nhưng nghe cô nói vậy, anh liền lập tức đứng dậy chuẩn bị đi: "Trà Trà, em đợi anh ở khu ổ chuột trước đi, anh qua đó ngay."
"Được." Chân Lục Trà nhận được câu trả lời của anh liền tắt bộ đàm.
Bên này đang họp, người phụ trách thấy Tạ Lam Án sắp đi liền tiến lên ngăn anh lại: "Đội trưởng Tạ, chúng tôi còn có chuyện chưa phổ biến xong, anh vẫn chưa thể đi được."
Tạ Lam Án nhìn người phụ trách: "Tôi sẽ tham gia tiêu diệt zombie biến dị cấp cao, những chuyện khác không cần nói thêm nữa."
Nói xong liền đi luôn.
Tạ Lam Án rất nhanh đã đến khu ổ chuột, Chân Lục Trà thấy anh đến nhanh như vậy, liền chạy đến bên cạnh anh.
Tạ Lam Án thấy sắc mặt cô lo lắng, hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Chân Lục Trà dứt khoát kể hết mọi chuyện đã phát hiện cho anh nghe.
Tạ Lam Án nghe xong sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Nuôi nhốt zombie trong căn cứ là chuyện rất nghiêm trọng, chuyện như vậy nên báo cáo lên cấp trên để đưa ra quyết định.
Nhưng Chân Lục Trà đã không đợi được đến lúc đó, nhất là sau khi biết người đàn ông kia còn là một tên tội phạm cưỡng hiếp.
Tạ Lam Án nhớ lại, trước đây có một lần Đường Nguyệt và Hàn Diễm đúng là được cử đi bắt một tên tội phạm bị truy nã, nếu anh nhớ không nhầm thì tên của người đó là…
"Lý Tiêu." Trong đôi mắt đen như vực sâu của Tạ Lam Án thốt ra tên của người đó.
Chân Lục Trà nghe xong liền sửng sốt: "Người đó tên Lý Tiêu?"
Tạ Lam Án gật đầu: "Ừm."
Chân Lục Trà: "Vậy chúng ta có thể hành động tối nay không? Ít nhất… ít nhất phải cứu đứa trẻ kia ra trước đã."
Tạ Lam Án nhìn Chân Lục Trà đang lo lắng, đưa tay kéo cô lại, nhẹ giọng an ủi: "Trà Trà, nhìn anh."
Chân Lục Trà nghe anh nói vậy, ngẩng đầu lên đối mặt với anh.
Tạ Lam Án đưa tay còn lại ra xoa nhẹ đầu Chân Lục Trà, như an ủi một chú mèo nhỏ, miệng nói với cô: "Em đừng vội, tối nay hai chúng ta đi quan sát tình hình trước đã. Lỡ như trong căn cứ còn có người khác nuôi nhốt zombie nữa thì sao? Chúng ta vội vàng đi cứu cô bé không chỉ đánh rắn động cỏ, mà có thể ngay cả đứa trẻ kia cũng khó cứu ra được."
Chân Lục Trà nghe anh nói xong cũng bình tĩnh lại.