Đến chiều, tình hình của Thẩm Thức định, trong thời gian đó bà còn tỉnh hai ba , Thẩm Thức lúc mới yên tâm.
Chân Lục Trà thấy tình hình định, liền gọi Thẩm Thức khỏi phòng bệnh.
Thẩm Thức cũng phiền hai họ nhiều, khi ngoài thấy Chân Lục Trà và Tạ Lam Án liền : "Cảm ơn hai ... , hai việc gì cứ việc đến tìm ! Việc gì đều sẽ !"
Trong mắt đứa trẻ mười sáu tuổi tràn đầy lòng ơn, còn long lanh nước mắt.
Tạ Lam Án xong lời , trong mắt mang theo chút trêu chọc, mở miệng : "Cậu? Có thể giúp gì?"
Chân Lục Trà xong vội vàng đưa tay nhéo cánh tay , Tạ Lam Án chút bất ngờ cô.
Chân Lục Trà "mỉm " .
Anh đừng gây chuyện nữa.
Ánh mắt điên cuồng hiệu, nhưng Tạ Lam Án bộ dạng nheo mắt nhíu mày của cô, tay chút ngứa ngáy, nhéo má cô.
Tạ Lam Án đoán, nếu tay ngay bây giờ, Chân Tiểu Trà của lẽ sẽ xù lông tại chỗ mất thôi.
Lúc Thẩm Thức đột nhiên nhớ , chuyện phát hiện ở khu ổ chuột còn với Chân Lục Trà. Cậu Tạ Lam Án, sang Chân Lục Trà :
"Chị Chân, chuyện đó... chị nhờ em giúp đỡ chút manh mối, thể chuyện riêng một lát ?"
Thẩm Thức thấy đội trưởng Tạ bên cạnh chị Chân vẻ chuyện , Chân Lục Trà gật đầu : "Được".
Sau đó đầu với Tạ Lam Án, bảo đợi một lát.
Tạ Lam Án giữa họ chuyện gì, nhưng Chân Lục Trà sẽ giấu .
Chân Lục Trà và Thẩm Thức đến góc hành lang bệnh viện, Thẩm Thức lập tức với cô chuyện phát hiện ở khu ổ chuột.
Khoảng thời gian , một đàn ông thường xuyên dẫn theo một đứa trẻ trạc tuổi khu ổ chuột. Hơn nữa, Thẩm Thức lén theo đàn ông đó thì phát hiện, căn nhà của giống những căn nhà khác trong khu ổ chuột, trông vẻ khá lớn.
Cậu hỏi sống bên cạnh thì mới , hoá đàn ông mua ba căn nhà đập thông để ở.
Hơn nữa, thỉnh thoảng còn thấy bên trong truyền tiếng động lạ.
Chân Lục Trà xong chắc chắn vài phần, trong tiểu thuyết từ trong khu ổ chuột xuất hiện zombie, khiến căn cứ vốn ở trong tình thế nguy cấp càng thêm hỗn loạn.
Chân Lục Trà nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn một chuyến, xem nhà của đàn ông đó, nhưng... chuyện nhất định cho Tạ Lam Án .
nên giải thích với thế nào về việc phát hiện chuyện đây?
Không thể toạc rằng cô xuyên đến đây, thế giới là một cuốn tiểu thuyết, cô từ trong tiểu thuyết. Nếu như , Tạ Lam Án thể sẽ cho rằng cô điên.
Chân Lục Trà nghĩ nghĩ, quyết định tối nay sẽ chuyện riêng với Tạ Lam Án. Dù cũng dùng cách để cho chuyện .
mắt, chuyện của Thẩm Thức và xử lý . Hai con bây giờ sống ở khu ổ chuột cũng là cách, đặc biệt là Thẩm Thức còn đang bệnh.
May mà nhiệm vụ mới thành, cô vẫn còn chút điểm cống hiến.
Chân Lục Trà lấy thẻ tên của : "Thẩm Thức, chị vẫn còn chút điểm cống hiến. Lần em giúp chị nhiều, khi xuất viện, em và em hãy tìm một nơi hơn để ở, đừng nên sống ở khu ổ chuột nữa. Dẫu thì nơi đó gì cũng tiện."
Thẩm Thức đến bệnh viện là phiền Chân Lục Trà nhiều, thể lấy thêm điểm cống hiến của cô chứ.
Thẩm Thức vội xua tay : "Chị Chân, cần , hơn nữa chị chẳng cho em điểm cống hiến . Số điểm đủ nhiều , em sẽ nhận thêm nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-81-ta-lam-an-em-thich-anh.html.]
Chân Lục Trà cũng đối phươngsẽ dễ dàng chấp nhận: "Như vầy , bây giờ em thể khu ổ chuột nữa, hơn nữa bác sĩ cũng bà cần bồi bổ cơ thể. Số điểm cống hiến coi như chị cho em mượn , đợi em kiếm thì trả cho chị, như chứ?"
Chân Lục Trà như , Thẩm Thức nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng tiện từ chối nữa.
Hơn nữa chị Chân cũng đúng, bây giờ còn dưỡng bệnh, bèn gật đầu: "Được, chị Chân, điểm cống hiến coi như em mượn của chị, em sẽ nhanh chóng kiếm ."
Trên đường về, Chân Lục Trà vẫn luôn nghĩ cách để chuyện với Tạ Lam Án.
Trong đầu cô nghĩ về chuyện , ngay cả Tạ Lam Án gọi cũng phản ứng .
Tạ Lam Án thấy gọi cô mấy tiếng mà nhận hồi âm, thử dừng bước, xem cô phát hiện .
Kết quả Chân Lục Trà phát hiện , cứ thế xa hơn mười bước.
Tạ Lam Án cô thể bao lâu mới phát hiện ở bên cạnh. Vậy nên cũng cố ý gọi cô mà vẫn nguyên tại chỗ.
Còn Chân Lục Trà thì nghĩ, cảm thấy thôi thì cứ liều thẳng cho . Cô đầu định mở miệng thì chợt nhận bên cạnh biến mất từ lúc nào .
Tạ Lam Án ?
Chân Lục Trà vội vàng đầu , mới phát hiện Tạ Lam Án đang cách lưng mấy chục mét.
??? Chuyện gì đang xảy ?
Chân Lục Trà đầy đầu dấu hỏi, chạy tới.
Mà Tạ Lam Án cô chạy về phía , ý trong mắt sắp tràn ngoài.
Cuối cùng cũng phát hiện .
Tạ Lam Án dang rộng hai tay ôm lấy Chân Lục Trà. Gió cuối thu về đêm thổi đặc biệt lạnh, Chân Lục Trà lao lòng cảm thấy ấm áp hơn nhiều.
Chân Lục Trà từ trong lòng ngẩng đầu nhỏ lên: "Ơ , lạc mất ."
Cô mở to đôi mắt long lanh như đang trách móc, gắng gượng đẩy chuyện ngược cho .
Tạ Lam Án hỏi: "Anh lạc mất ? Còn vì em nghĩ chuyện gì đó mà quên mất ?"
Giọng trầm ấm mang theo ý , đôi mắt cũng chăm chú trong lòng rời.
Chân Lục Trà mắt Tạ Lam Án, bên trong phản chiếu rõ ràng hình ảnh của .
"Tạ Lam Án." Cô nhẹ nhàng gọi tên .
Tạ Lam Án: "Ừm?", mật đáp cô.
Chân Lục Trà , đôi mắt tròn xoe bây giờ cong cong như vầng trăng lưỡi liềm, giữa hàng mày khóe mắt như nhuốm một tầng mật ngọt: "Tạ Lam Án, em thích ."
Rất đột ngột, nhưng cũng đột ngột.
Lời nhẹ nhàng của cô trong lòng Tạ Lam Án nặng như ngàn cân, khiến cả ngây một lúc.
Tim Tạ Lam Án đập điên cuồng, đây là đầu tiên trong đời mất lý trí như . Ngay cả đại não dường như cũng ngừng hoạt động, chỉ còn mắt.
Một lúc lâu , nhẹ nhàng nâng mặt Chân Lục Trà lên, nhắm mắt hôn lên trán cô.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Đây là một nụ hôn vô cùng trân trọng và cẩn thận.
...