Ngô Quảng dẫn họ  một căn nhà,  kịp  trong   thấy những tiếng rên rỉ vang lên.
“Đến nơi , chính là chỗ .”
Mở cửa , trong căn nhà rộng rãi  đầy  . Có một  mặc áo blouse trắng  qua   giữa đám .
“Đây là bác sĩ của đội,    đến đây từ sáng để giúp đỡ.” Ngô Quảng giải thích.
Người mặc áo blouse trắng thấy Ngô Quảng dẫn  đến, liền nhíu mày, do dự một chút  vẫn bước ,  Đinh Mộ từ  xuống .
“Cô chính là  mà ông chủ Chu mời đến với y thuật cao siêu?”
“ông chủ Chu quá khen ,  bên trong thế nào ?” Đinh Mộ liếc    bọc kín, khiêm tốn đáp.
Người mặc áo blouse trắng nhún vai, đảo mắt châm biếm: “Không  thuốc, dù y thuật  cao siêu đến  cũng vô dụng,   cách nào cả.”
Đinh Mộ   lấy từ tay Mai Ngạn Quân một bó thảo dược lớn, đưa cho Ngô Quảng: “Cái  là để rửa vết thương,  nhanh chóng nấu một nồi nước lớn .”
Ngô Quảng nhận thảo dược,  hiệu cho  bên cạnh. Người đó lấy thảo dược chạy như bay .
“Anh  thảo dược ?” Mắt  mặc áo blouse trắng sáng lên, bước hai bước tới định giật lấy túi bạt nhựa trong tay Đinh Mộ.
Vẻ mặt Mai Ngạn Quân lạnh lùng, bàn tay thon dài ngăn   .
Người mặc áo blouse trắng  nhạt: “ chỉ  xem thôi mà.”
Đinh Mộ  để ý đến  , đưa nốt  thảo dược còn  trong túi cho Ngô Quảng: “Bên trong   chia sẵn . Mỗi  nấu một bó, túi  đủ dùng trong ba ngày. Bây giờ  nấu một nồi, mỗi  một bát.”
Dặn dò Ngô Quảng xong, Đinh Mộ     trong. Cô  thấy  rõ ràng ánh mắt khinh thường của  mặc áo blouse trắng  nãy, nhưng cô   ý  tranh giành với  , chỉ  giúp đỡ một chút trong khả năng của .
Cô và Vương Huệ Trinh  nhà, đến bên  đầu tiên  thương. Đây là thuộc hạ của Ngô Quảng,  chuột biến dị nhảy lên cắn  tay.
Đinh Mộ  vết thương   rửa sạch, hỏi với vẻ nghi ngờ: “Vết thương   xử lý  ?”
Người đàn ông lắc đầu,     chuột biến dị cắn  nghĩa là gì, nét mặt  phần chán nản: “Chưa, bác sĩ Bạch   thuốc, chỉ rửa qua bằng nước sạch thôi.”
Trong nhà   tối,   rõ. Đinh Mộ bảo Mai Ngạn Quân lấy đèn tiết kiệm năng lượng .
Có ánh sáng đầy đủ, dù   rửa qua, vết thương vẫn nhanh chóng mưng mủ và thâm đen.
“Phải lấy m.á.u độc bên trong  mới .” Vương Huệ Trinh liếc   .
Lúc   mặc áo blouse trắng tiến  gần, bảo: “Đã rửa sạch , nếu các cô  thuốc thì đắp lên  băng  là xong.”
“Cậu học chuyên ngành gì?” Nhìn cách xử lý vết thương thô bạo của  , Vương Huệ Trinh  chút khó hiểu.
“Ba    là trưởng khoa ở bệnh viện hạng ba.  cũng định học y.” Giọng điệu của  mặc áo blouse trắng  kiêu ngạo.
“Ồ,  nghĩa là     từng học qua kiến thức y học?” Đinh Mộ khinh bỉ nhếch môi.
Người mặc áo blouse trắng chỉ  vết thương của  đàn ông,  chút ngượng ngùng: “Vết thương đơn giản thế ,  qua là .”
Đinh Mộ  Ngô Quảng  ở cửa: “Ngô Quảng, chúng  ở đây khám bệnh,  bảo    ngoài  .”
Ngô Quảng  sớm  ưa vẻ kiêu ngạo của  , vội  kéo   , dỗ dành: “Bác sĩ Bạch, ông chủ Chu  khỏe,  là   xem .”
Vương Huệ Trinh  nhanh nhẹn khử trùng dụng cụ, Đinh Mộ nhận lấy  với  đàn ông: “Máu độc mưng mủ  lấy ,  cố chịu nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-328.html.]
Người đàn ông gật đầu, nét mặt như chuẩn  đối mặt với cái chết.
Đinh Mộ  tay  nhanh, cô  sạch phần thịt thối  chuột cắn,  rạch một đường sâu, m.á.u đen đặc liền chảy .
Người đàn ông rên lên một tiếng, tay còn  nắm chặt, cố gắng chịu đựng.
Đến khi m.á.u chảy   màu đỏ tươi, Đinh Mộ mới ngừng nặn.
Cô nhíu mày   hỏi Ngô Quảng  trở : “Thuốc rửa vết thương  nấu xong ?”
“Để   xem!”
Ngô Quảng  xong liền  ngoài.
Chẳng mấy chốc,   tự tay bưng một chậu nước  .
Đinh Mộ dùng dụng cụ lấy một ít. Cô thấy nước còn  nóng, liền điều khiển dòng nước suối chảy  dụng cụ chứa thuốc.
Thảo dược rửa vết thương  trồng trong  gian,  tác dụng   trong việc giải độc và chống viêm.
Những   thương trong căn nhà , vết thương phần lớn ở tay hoặc chân, tình trạng  quá nghiêm trọng.
Chỉ  một  trong lúc ngủ  chuột cắn rụng tai và  thương ở cổ. Vết thương  loét rộng,  sốt cao đến co giật.
Vương Huệ Trinh và Đinh Mộ cẩn thận kiểm tra  lắc đầu với Ngô Quảng.
“Người   quá nặng, độc  tấn công  tim,  khó cứu.”
Ngô Quảng  điều   ý nghĩa gì,   cũng  do dự, gọi vài  , dùng dây thừng trói    khiêng  ngoài.
Còn khiêng   ,  cần nghĩ Đinh Mộ cũng  kết cục cuối cùng của  .
Một   bắt đầu sốt,  khi uống thuốc  nấu, cơn sốt cũng dần hạ.
Tình hình của     định, Đinh Mộ dặn dò Ngô Quảng về công việc tiếp theo,  đề nghị rời .
Chu Tụ Bảo luôn đối xử rộng rãi với Đinh Mộ và  ,  đến hai mươi  mà cho tận năm mươi cân khoai lang.
Trong rừng  vài   tuần tra, cố gắng tìm dấu vết của chuột biến dị.
Chu Tụ Bảo là   năng lực, tường  xây  một nửa. Qua chuyện chuột xuất hiện, Đinh Mộ đoán tường sẽ  thành trong hai ngày tới, nhà cửa cũng đang trong giai đoạn  thiện.
“Cô Đinh,   để Ngô Quảng tiễn các cô về?”
DTV
Họ còn   khỏi tường, Vạn Linh  đỡ Chu Tụ Bảo xuất hiện  mặt ba .
“Không cần, cũng gần thôi. Chúng  định  dạo, tiện thể tìm xem  thảo dược nào .” Đinh Mộ liếc  ánh mắt khinh bỉ của Vạn Linh, chỉ cảm thấy buồn .
Vạn Linh  túi khoai lang  vai Mai Ngạn Quân, che miệng : “Chẳng  đều  thầy thuốc  lòng nhân từ ? Sao cô Đinh còn nỡ nhận thù lao của ông chủ Chu ?”
“Thảo dược của  cũng   gió thổi đến. Hay là cô  thể khám bệnh, tìm thảo dược cho ông chủ Chu?” Đinh Mộ lạnh lùng  cô , đêm đó cô đúng thật là cứu nhầm  mà.
“Hai  quen  ?” Chu Tụ Bảo  ngốc. Ông  thấy Vạn Linh nhiều  gây khó dễ cho Đinh Mộ, nghĩ rằng chắc hai  quen  .
“Đã từng gặp qua, chỉ là  ngờ miệng lưỡi cô gái  lợi hại như thế, luôn đến châm chọc em.”
Vạn Linh tựa cả   Chu Tụ Bảo, nũng nịu: “Ông chủ, em là cô gái yếu đuối. Chẳng qua là thấy cô Đinh  việc quá tính toán,   nổi nên  vài câu thôi mà!”
Người  lúc nào cũng ghê tởm như ruồi nhặng.