Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:59:28
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau nhiều năm nguồn nước linh tuyền gian ngừng nuôi dưỡng và tập luyện ngày qua ngày, tốc độ chạy của Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân nhanh chóng vượt xa con trai cả của bác Trịnh, bọn họ chính là những đầu tiên đến gần suối nước.

Ánh mắt Mai Ngạn Quân sắc bén, ngay lập tức thấy một t.h.i t.h.ể khô quắt bên bờ hồ, Trịnh Nhụy cách đó xa sợ hãi run rẩy, thùng nước đổ mặt đất.

Anh hiệu cho những phía dừng , đều dừng .

“Có nên đến đó xem ?” Đinh Mộ quan sát kỹ t.h.i t.h.ể khô quắt mặt đất.

DTV

Ánh mắt Mai Ngạn Quân sắc bén về phía , “Có!”

Nhận câu trả lời, cô đưa tay ba lô, lấy một bộ đồ bảo hộ và bình xịt khử trùng phát cho một chiếc khẩu trang.

Khi con trai cả của bác Trịnh chạy đến nơi, Trịnh Nhụy đang ngây bên cạnh một thi thể, đám Đinh Mộ dừng tại chỗ, Mai Ngạn Quân mặc đồ bảo hộ, vô cùng khó hiểu, “Không thể qua đó ?”

Đinh Mộ đưa cho một chiếc khẩu trang, thản nhiên : “Thi thể đó nhiễm vi rút và vi khuẩn , đừng đến gần, sẽ nguy cơ lây nhiễm!”

Nghe , lao về phía đó, nhưng Mai Ngạn Quân mặc đồ bảo hộ ngăn , lập tức lo lắng thôi, “Cháu gái vẫn còn ở đó, bây giờ?”

Bác Trịnh bỏ phía , hơn nữa con trai thứ hai thấy tiếng động cũng cầm theo một cái xẻng, lúc cũng chạy tới.

“A Hoằng, chuyện gì ?” Bác Trịnh thở hổn hển chạy tới.

Trịnh Vĩ thấy con gái cách t.h.i t.h.ể xa, vẻ mặt lo lắng qua đó.

“Anh ở đây, sẽ đưa con bé trở .” Giọng sắc bén của Mai Ngạn Quân vang lên từ trong khẩu trang.

Nói xong, di chuyển nhanh như ánh chớp, đến bên cạnh Trịnh Nhụy quan sát khắp cô bé, “Cháu chạm xác đất ?”

Trịnh Nhụy sợ đến mức mặt mày tái nhợt, răng răng vô thức đánh , “Cháu chỉ đến đây, thấy thì dừng ngay.”

“Cháu cái gì cắn ?” Mai Ngạn Quân chằm chằm mặt cô bé.

Cô bé lắc đầu, “Cháu cắn ạ.”

Mai Ngạn Quân lập tức lấy chai xịt khử trùng phun khắp Trịnh Nhụy, đó kéo cô bé về bên cạnh bác Trịnh, “Mọi cứ đợi ở đây .”

Trở bên cạnh thi thể, quanh, bụng t.h.i t.h.ể ba cái lỗ bằng ngón tay cái của lớn, lỗ quá nhỏ thể thấy bên trong gì.

Anh bên Đinh Mộ, nháy mắt với Diêu Nghiêu và Trương Bằng Phi, mấy hiểu ý, đồng loạt che tầm của con trai cả bác Trịnh, Mai Ngạn Quân lấy một máy dò hình ảnh điện từ lòng đất từ trong gian .

Bật tất cả các nút máy, Mai Ngạn Quân với Diêu Nghiêu: “Diêu Nghiêu, máy, thăm dò xem thứ gì chui xuống đất.”

Diêu Nghiêu thấy lấy cả đồ kiếm sống thì trọng : “Anh cẩn thận chuyện, chỗ cứ giao cho em.”

Dây đủ dài, Mai Ngạn Quân cầm đầu dò di chuyển qua chậm rãi xung quanh miệng hố.

“Chờ một chút!” Diêu Nghiêu điều chỉnh mấy thông khác của máy, “Anh Quân, kéo đầu dò về phía một chút. Tốt, chính là chỗ , sang một chút nữa. , lấy chỗ trung tâm, di chuyển trong phạm vi hai mét xung quanh.”

Mai Ngạn Quân theo hướng dẫn của Diêu Nghiêu, thao tác đầu dò.

Còn đám Đinh Mộ vây quanh thiết , chằm chằm màn hình nhỏ, từng kinh ngạc đến mức mắt mở to, nên lời.

Mười phút , Mai Ngạn Quân tự khử trùng, cất đầu dò, trở bên cạnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-212.html.]

“Diêu Nghiêu, thế nào? Có phát hiện gì ?”

Trương Bằng Phi tự giác nhường chỗ cho , “Anh Quân, đến đây xem .”

Mai Ngạn Quân xổm xuống, Diêu Nghiêu tua thông tin ghi của thiết .

Trên màn hình, ở độ sâu một mét ba cái lỗ nhỏ, ba con giun giống như sâu, ngừng chui sâu hơn xung quanh, hơn nữa, trong quá trình chui, cơ thể bọn chúng ngừng lớn lên.

Ban đầu chỉ bằng ngón tay cái, chỉ trong chốc lát, dài bằng hai ngón tay, thể rõ răng nanh sắc nhọn ở phần đầu.

Mọi hít ngược một khí lạnh, đây rốt cuộc là sinh vật biến dị gì thế?

Ba cha con bác Trịnh thấy thì tay chân lời mà run lên nhè nhẹ, đầu óc trống rỗng, “Thứ chui từ t.h.i t.h.ể ?”

Mai Ngạn Quân cau mày, “Bên trái bụng t.h.i t.h.ể một lỗ cắn rõ ràng, bộ t.h.i t.h.ể khô quắt giống như hút khô.”

“Chẳng lẽ khi mấy nhiễm bệnh, sâu bọ lớn lên trong cơ thể, hút hết chất dinh dưỡng, cơ thể con c.h.ế.t , sâu bọ chui khỏi cơ thể chui xuống đất tiếp tục lớn lên?” Giọng Đinh Mộ khô khốc, cô cũng cảnh tượng dọa sợ.

Không che giấu nữa, Mai Ngạn Quân lấy một cái xẻng từ trong gian mặt con trai cả bác Trịnh, “ đào lên xem thử rốt cuộc là thứ gì!”

Nhìn thấy cái xẻng đột nhiên xuất hiện trong tay Mai Ngạn Quân, con trai cả bác Trịnh sửng sốt, dùng từ ngữ nào để diễn tả tâm trạng lúc của .

“Anh, em cùng !” Đầu Trọc thể gánh vác việc, gần như mỗi đều là đầu tiên lao lên cùng Mai Ngạn Quân, thề sẽ cùng tiến cùng lùi với trai .

Mai Ngạn Quân Đinh Mộ, Đinh Mộ lấy bộ đồ bảo hộ từ trong ba lô đưa cho Đầu Trọc.

Đầu Trọc mặc đồ bảo hộ, Mai Ngạn Quân đưa đầu dò cho , “Lát nữa đào, dò, Diêu Nghiêu, vị trí cách chỉ huy.”

Hai đến bên cạnh thi thể, Đầu Trọc chỉ t.h.i t.h.ể : “Anh Quân, t.h.i t.h.ể bây giờ?”

“Chúng chuyển , lát nữa đốt.”

Sau khi di chuyển thi thể, Đầu Trọc cầm đầu dò thăm dò xung quanh, Diêu Nghiêu nhanh chóng nhận thông tin hình ảnh đưa vị trí cụ thể của côn trùng.

Mai Ngạn Quân khỏe mạnh, nhanh chóng đào một cái hố lớn theo hướng dẫn. Dường như cảm nhận thở của con , đất đào lên bắt đầu rung chuyển.

“Anh Quân, ba con sâu đang tiến về phía cái hố đào.” Diêu Nghiêu vội vàng nhắc nhở.

Nhận lời nhắc, Mai Ngạn Quân vội vàng lấy hai con d.a.o chặt cây sắc bén từ trong gian , ném cho Đầu Trọc một con.

Đầu Trọc đặt đầu dò sang một bên, hai tay nắm chặt cán dao, tập trung chằm chằm hố đào.

Đất đào lên mặt đất rung lên dữ dội, đột nhiên một cái đầu quái vật to bằng nắm tay trẻ con, phủ đầy răng nanh lộ .

Đây rốt cuộc là một con quái vật gì, lớp da sâu màu đỏ sẫm, miệng rộng hai xúc tu dài.

Đầu Trọc rõ hình dạng con quái vật, bóng đen mặt lóe lên, Mai Ngạn Quân c.h.é.m xuống, để con sâu bò , c.h.ặ.t đ.ầ.u con sâu .

Chất lỏng màu vàng xanh nhớt chảy từ con sâu b.ắ.n lên đất, phát tiếng xèo xèo.

Đầu con sâu rơi sang một bên, xúc tu vẫn còn cuộn .

“Chất lỏng tính ăn mòn, cẩn thận đừng để dính .” Mai Ngạn Quân nhắc nhở Đầu Trọc.

“Anh Quân, cẩn thận! Con thứ hai sắp !” Diêu Nghiêu chằm chằm màn hình chớp mắt.

Loading...