Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:59:20
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai cha con dẫn đường phía , Đinh Mộ và mấy Mai Ngạn Quân lên xe.

Diêu Nghiêu lái xe theo bọn họ, quẹo qua ngọn núi , một con đường xi măng nhỏ hư hỏng xuất hiện trong một khu rừng rậm rạp, bọn họ men theo con đường nhỏ quanh co lên núi.

Trên xe, hai đàn ông chạy bộ phía mà xe đang theo, bọn họ khó hiểu.

“Chúng đang ?”

Đinh Mộ bước lối , với : “Chúng theo bọn họ lên núi xem thử.”

về phía Vương Huệ Trinh, xổm xuống bên cạnh bà nhỏ: “Dì Vương, nhà hai đàn ông nãy một sản phụ sắp sinh, đau bụng hai ngày , chỉ sợ , Quân thấy hai cha con giống , chúng lên đó giúp cô xem nhé.”

Cả đời Vương Huệ Trinh công việc đỡ đẻ, bà hiểu rõ sự gian nan khi sinh con, huống chi là thời tận thế, bà thở dài : “Được, bao nhiêu năm gặp sinh mệnh mới! Hy vọng tình hình quá tệ, còn kịp.”

Đinh Mộ im lặng, chỉ hy vọng !

Chạy ba mươi phút, một căn nhà gỗ nhỏ hai tầng xuất hiện cuối đường, còn ba gian nhà gỗ thô sơ bình thường xây bên cạnh nhà gỗ.

Có hai chiếc ô tô cũ bãi đất trống cửa, một chiếc xe bảy chỗ chính là niềm tự hào của hàng nội địa và một chiếc bán tải.

Người đàn ông nhanh chóng chạy về phía ngôi nhà, lâu , phụ nữ lớn tuổi từ trong nhà .

Chiếc xe từ từ dừng bên cạnh hai chiếc ô tô, mở cửa xe, Mai Ngạn Quân và Trương Bằng Phi xuống, Đầu Trọc theo sát phía .

Sau vài câu chào hỏi, Mai Ngạn Quân trở xe, “Mọi xuống xe !”

Tất cả xuống xe, Đinh Mộ cuối cùng, cô lấy chiếc hộp thuốc đầy đủ thuốc men và dụng cụ từ trong gian .

Vừa bước xuống xe, một tiếng kêu thảm thiết vang lên tầng hai của nhà gỗ, Bình An và Thiểm Điện bất an xung quanh.

Một cái đầu thò từ tầng hai, hét xuống phụ nữ lầu, “Mẹ, mau lên đây, em dâu sợ là !”

Bác Trịnh lo lắng, mồ hôi nhễ nhại với Đinh Mộ đang xách hộp thuốc: “Làm phiền cô lên xem giúp một chút!”

Đinh Mộ gật đầu với ông , sang với Mai Vũ Văn: “Con trông em gái với thím Trần nhé.”

Thím Trần kéo tay Mai Đóa, vẫy tay với cô: “Yên tâm , thím sẽ trông chừng hai đứa nhỏ!”

“Dì Vương, chúng lên thôi!” Đinh Mộ dìu Vương Huệ Trinh, theo .

“Đầu Trọc, Bằng Phi, hai trông chừng nhé, lên xem .” Nói xong, Mai Ngạn Quân theo Đinh Mộ nhà, đàn ông định ngăn nhưng ông lão giữ .

Bác Trịnh kéo đàn ông, gọi mấy Đầu Trọc sang một căn nhà bình thường bên cạnh để nghỉ ngơi.

Khi thấy hai chú chó Bình An và Thiểm Điện khỏe mạnh, ngoan ngoãn theo , bọn họ tin lời của Mai Ngạn Quân thêm vài phần.

Hai con ch.ó rõ ràng là chó nghiệp vụ huấn luyện bài bản.

Đinh Mộ quét mắt cấu trúc của ngôi nhà gỗ, khi trong thì tiên là phòng khách, bên cạnh là bếp, đồng thời cũng một phòng vệ sinh, ở chỗ sâu nhất chính là phòng ngủ với cửa mở . Cầu thang lên tầng 2 ở phía sâu nhất.

Khi lên tầng 2, nhiều phòng hơn, tới 4 phòng, hơn nữa tiếng rên rỉ của một phụ nữ mang thai vang lên từ phòng ở phía ngoài cùng.

Càng tiến về phía , mùi tanh tưởi càng nồng hơn.

Người phụ nữ mở cửa phòng, một phụ nữ khác đang giường, chân mở rộng, tấm nệm đầy máu, bên cạnh là một đàn ông nắm lấy tay cô , ngừng động viên. Rõ ràng đó là chồng của phụ nữ.

“Anh chờ bọn em ngoài cửa nhé!” Đinh Mộ đầu với Mai Ngạn Quân bước một chân phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-209.html.]

Qua khe cửa hé mở, Mai Ngạn Quân liếc tình hình bên trong, gật đầu, “Có việc gì thì cứ gọi .”

Người phụ nữ đóng cửa , Đinh Mộ và Vương Huệ Trinh đến bên giường, bọn họ đeo khẩu trang, mặc áo choàng dùng một , rửa tay bằng nước nóng chuẩn sẵn trong chậu.

Đinh Mộ tiến lên bắt mạch cho sản phụ, “Dì Vương, mạch của sản phụ bình thường.”

Vương Huệ Trinh đang kiểm tra vị trí thai nhi, bà dùng tay sờ nắn xung quanh bụng sản phụ, “Vị trí thai nhi ngay lắm.”

Mở hộp thuốc, Đinh Mộ lấy máy đo nhịp tim thai , Vương Huệ Trinh thành thạo kết nối máy, một lúc bụng sản phụ, “Nhịp tim thai yếu.”

Sau đó, bà đeo găng tay cao su, sát trùng bằng i-ốt, kiểm tra tình trạng cổ tử cung.

Kiểm tra xong, bà với mấy nhà bên cạnh: “Đường sinh mở, vị trí thai nhi lệch, thời gian ngạt quá lâu, tim thai yếu.”

DTV

Vương Huệ Trinh xong, đàn ông lo lắng hỏi: “Bác sĩ, dì mới đây?”

sẽ dùng thủ thuật giúp cô điều chỉnh vị trí thai nhi, sẽ đau một chút, cô cố gắng chịu đựng, nếu kéo dài thêm nữa, thể đứa nhỏ sẽ còn hy vọng.”

Sản phụ giường gật đầu yếu ớt, “Chỉ cần đứa nhỏ bình an đời, dù đau đớn đến cũng thể chịu đựng .”

Đây là một cơ hội thực tập hiếm , Vương Huệ Trinh sang với Đinh Mộ: “Mộ Mộ, lát nữa cháu chú ý quan sát kỹ thuật của dì nhé.”

“Vâng!”

Vương Huệ Trinh đưa tay ấn liên tục từ xuống , trái sang bụng phụ nữ hơn chục , chỉ trong nửa tiếng, “Được , đầu thai chính xác, bây giờ sẽ thủ thuật rạch nước ối nhân tạo.”

Sau khi rạch nước ối, vì đó kéo dài thời gian quá lâu, phụ nữ nhanh chóng mất sức, Đinh Mộ lấy một chai nước linh tuyền gian từ trong túi , phụ nữ uống nửa chai, sức lực hồi phục kha khá.

Ba mươi phút , sự chỉ huy của Vương Huệ Trinh, phụ nữ thuận lợi sinh một bé trai nặng hơn bốn cân.

Sau khi lau sạch sẽ, đứa bé cất tiếng vang dội giống như đang trút giận vì bé nghẹn lâu như .

Bà nội của đứa bé xúc động đến nổi rơi nước mắt, ngừng cảm ơn Đinh Mộ và Vương Huệ Trinh.

Sau khi thai lấy , Đinh Mộ giúp phụ nữ vệ sinh sạch sẽ và sát trùng, xách hộp thuốc cùng Vương Huệ Trinh rời .

Việc còn để cho bọn họ tự giải quyết.

“Thuận lợi chứ?” Ra khỏi cửa, Mai Ngạn Quân nhận lấy hộp thuốc tay Đinh Mộ.

“Chỉ lệch ngôi thai một chút, dì Vương y thuật cao siêu, điều chỉnh xong thì đứa bé đời, một bé trai hơn bốn cân.”

Tuy rằng tận thế gian nan, nhưng sự đời của một sinh mệnh mới khiến vô cùng vui mừng, nó luôn mang đến cho hy vọng và chúc phúc vô tận.

Rời khỏi ngôi nhà gỗ hai tầng, bọn họ đến căn nhà nhỏ nơi nhóm Đầu Trọc nghỉ ngơi.

Mấy Đầu Trọc đang nghỉ ngơi những chiếc ghế tự chế đơn sơ, một bên của căn nhà thậm chí còn một chiếc quạt nối với tấm pin năng lượng mặt trời.

Đinh Mộ bước nhà, ông lão đang ôm một giỏ khoai lang chia cho , “Chúc mừng chú, thêm cháu đích tôn! Một bé trai hơn bốn cân.”

Trên mặt bác Trịnh nhiều niềm vui, ông miễn cưỡng nở một nụ , đưa một củ khoai lang cho Đinh Mộ, “ họ Trịnh, mấy cô cứ gọi là bác Trịnh . Cuộc sống khó khăn, sinh cũng nuôi lớn .”

Đinh Mộ nhận lấy, bóc vỏ cắn một miếng, hương vị kém xa khoai lang trong gian của cô, “ thấy ở đây sống hơn so với những trong thị trấn.”

Bác Trịnh tìm ghế cho Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân để bọn họ , còn cầm một củ khoai lang, bóc vỏ mà ăn luôn.

Ba hai miếng nuốt hết một củ khoai lang, ông chép miệng, vị ngọt của khoai lang thể át vị đắng chát trong miệng ông , “So với trong thị trấn, tuy gia đình đông đủ nhưng cũng sống khó khăn, thời gian , nước suối từ phía núi ngày càng ít .”

“Sau núi suối ?” Đinh Mộ ngạc nhiên, cứ tưởng bọn họ đào giếng sâu.

Loading...