Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 168
Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:21
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Gia Minh khẽ gật đầu: “Sau đó lúc chúng ngoài nhiệm vụ trở về thì rằng xuất viện và về quê dưỡng bệnh. Từ lúc đó cũng gặp nào.”
Vừa thấy khuôn mặt đổi của Trương Bằng Phi, Lý Gia Minh suýt chút nữa nhận .
Lâm Trí Viễn đưa mắt về nơi xa, chìm sâu trong ký ức.
DTV
“Trương Bằng Phi là một , tính tình cương nghị quyết đoán, tính cách ngay thẳng. Khi đó chú bồi dưỡng thành cánh tay trái cho các cháu, ai ngờ tạo hóa trêu . Cậu thương quá nặng suýt chút nữa chữa . Sau khi vết thương bình phục thì lập tức xin giải nghiệp.”
“Thật đáng tiếc, chuyện hôm nay chú với như thế nào?” Nghe thấy là , Mai Ngạn Quân lập tức cảm thấy cần lo lắng việc tuần tra trị an sẽ lấy đây là lý do để đến phiền.
“Cậu hỏi nguyên nhân của vụ nổ, cũng thấy lỗ đạn ở tường và cửa. Chú thẳng là dư đảng của Tôn Hầu Tử. Lúc với chúng phát sinh mâu thuẫn nên đến đây trả đũa. Hiện tại bỏ chạy nên lập tức dẫn tìm manh mối.”
“Cậu là thông minh. Chắc chắn khi suy nghĩ kỹ thì sẽ còn tìm đến nhà. Có ở đây thì vấn đề còn lớn nữa.”
Mai Ngạn Quân vội vàng dậy khi nhớ đến điều gì đó.
“Cháu ngoài một chuyến. Vừa từ trong miệng của cháu rằng ở quảng trường bên vẫn còn đồng bọn của . Cháu nhanh xử lý một chút, tránh cho đêm dài lắm mộng, sinh thêm nhiều chuyện rắc rối hơn.”
Anh lo lắng sẽ kéo đến những lính đánh thuê còn khác nên việc nhanh giải quyết một chút.
“Có cần em cùng với ?” Đinh Mộ cũng lên .
“Anh Quân, em với Lam Vũ sẽ cùng !” Lý Gia Minh cũng lên và theo để hỗ trợ.
Anh quàng khăn : “Không . Mọi cứ ở trong nhà ! Người chỉ một hai , một lát về.”
Nói xong vội vàng bước ngoài cửa ánh mắt lo lắng của .
“Chúng lên thu dọn một chút. Vừa vội nên kịp thu dọn đồ đạc.”
Lam Vũ, Diêu Nghiêu và Lý Gia Minh lên tầng 20.
Đã buổi trưa nên Đinh Mộ cũng chuẩn về nấu cơm.
“Chú Lâm, cháu đưa hai đứa Vũ Văn và Mai Đóa về ăn cơm trưa nhé.”
Lâm Trí Viễn về ở cửa thư phòng gọi bọn trẻ.
“Tan học . Vũ Văn, Mai Đóa, các cháu đến đón !”
Đi đến đầu cầu thang thì họ thấy nhóm Đầu Trọc đang từ tầng xuống.
“Chị dâu, em ngoài gì ?”
Khi xuống đến chỗ rẽ ở cầu thang, Đầu Trọc chỉ kịp thấy một góc áo của Mai Ngạn Quân.
“Anh ngoài xử lý một chút việc, sẽ về sớm thôi.”
Mai Đóa nắm lấy tay Đinh Mộ và lắc: “Mẹ, lúc nãy một tiếng nổ lớn, ông Lâm bảo chúng con bịt kín lỗ tai , con che kín mà vẫn còn thể thấy.”
“Đóa Đóa sợ ?”
“Không sợ! Con dũng cảm.” Mai Đóa ngẩng khuôn mặt nhỏ lên kiêu ngạo .
Đi đến tầng 17, Mai Vũ Văn liếc mắt một cái thì lập tức thấy các vết đạn tường. Thằng bé tiến lên kỹ hơn và đếm từng cái một.
“Tổng cộng 5 vết đạn, . Có đến ?”
Đinh Mộ vô cùng ngạc nhiên khả năng quan sát nhạy bén của thằng bé. Cô gật đầu, chỉ cửa sắt ở cầu thang và với thằng bé: “Con đến chỗ cửa sắt xem.”
Mặt Mai Vũ Văn tái nhợt khi đếm mười mấy vết đạn tường cầu thang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-168.html.]
“Mẹ, ba ?”
“Bố con bắt những còn . Đừng lo lắng, con đây, ba con là tài giỏi!”
Đinh Mộ nhẹ nhàng xoa đầu thằng bé.
“Đi thôi. Chúng về xem xem Bình An và Thiểm Điện sợ .”
Vừa mở cửa , hai con ch.ó lập tức lao về phía Đinh Mộ.
Bình An với Thiểm Điện cùng vây xung quanh Đinh Mộ. Hai con liên tục đánh và cuối cùng l.i.ế.m tay cô ngừng. thật là chó qua huấn luyện khác.
Đinh Mộ đoán rằng chắc là hai con ch.ó gửi thấy mùi thuốc s.ú.n.g ở tay cô nên lệnh cho chúng xuống, hai con ch.ó ngoan ngoãn xuống.
Cô vuốt đầu hai con chó: “Chó ngoan! Buổi trưa tao sẽ cho chúng mày ăn đùi gà to nhé.”
Sau khi cho hai đứa trẻ xem phim hoạt hình máy tính bảng, Đinh Mộ xoay phòng bếp. Tranh thủ lúc Đào Dương xuống, cô lấy nhiều nguyên liệu nấu ăn từ trong gian và bỏ tủ lạnh.
Thời tiết với nhiệt độ thấp như thế , tủ lạnh ngắt điện từ lâu nên hiện tại chỉ dùng tủ đựng đồ.
Mới cất xong thì Đào Dương giống như một viên đạn đại bác lao trong bếp và ôm chầm lấy tay của Đinh Mộ.
“Chị dâu, lúc nãy chị thật là ngầu!”
“Em cứ luôn như , sợ Diêu Nghiêu ghen .”
Cô nhóc đây điềm đạm, tại khi kết hôn với Diêu Nghiêu thì giống như đổi tính cách ? Hay là tính cách của cô từ đến giờ vẫn như thế?
“Em tập luyện cho , chị cũng sẽ bảo Diêu Nghiêu dạy em dùng súng. Em nhanh nấu cơm , đều đói bụng .”
“Chị dâu, trưa nay ăn cái gì?” Buông Đinh Mộ , Đào Dương xoay mở tủ lạnh.
“Tuỳ em nấu gì thì nấu, cần nấu cho Quân của em . Anh ngoài , cũng lúc nào về ?”
Đinh Mộ đặt nồi cơm xong thì lập tức khỏi phòng bếp. Sau khi Đào Dương nấu đồ ăn càng ngày càng ngon thì cô lập tức ít khi nấu ăn.
Lam Vũ đốt lò trong phòng khách lên, thấy Đinh Mộ ngoài, vội vàng đuổi theo cô và hỏi.
“Chị dâu, đến đó là đồng loã của Kim Cương Lang ?”
Bận rộn cả một buổi sáng, ngay cả một ngụm nước cũng uống, Đinh Mộ rót một cốc nước ấm để uống. Sau khi uống xong, cô mới thấy cảm giác cả thoải mái.
“Là đồng lõa của . Chỉ là lúc bọn họ phái chấp hành nhiệm vụ thì tách . Anh ở quảng trường bên còn nào khác . Cảm giác giống như chọc mãi hết một tổ ong vò vẽ.”
Diêu Nghiêu thấy thì ngẩng đầu với Đinh Mộ: “Không chị dâu. Nếu chúng đến nữa thì chúng xử lý bọn chúng”.
Sau khi ăn tối xong, Đào Dương và những khác về nghỉ trưa.
Đinh Mộ vẫn ở phòng khách, đốt lửa sưởi ấm, dùng ý thức để trồng trọt ở trong gian.
Năm cô mua hạt giống thảo dược ở chợ về, cô dùng một khu đất nhỏ, chia thành từng ô vuông, gieo mỗi loại một ít.
Bây giờ cô dùng ý thức của để kiểm tra thì phát hiện rằng chúng nảy mầm, thật đúng là bất ngờ ngoài ý !
Hơn nữa, cô còn cảm thấy gian trở nên rộng lớn hơn nhiều.
Một loại thảo dược đào ở núi đó cũng thu hoạch một , nên cô mở rộng diện tích gieo trồng dược liệu.
Còn Mai Ngạn Quân đang trồng khoai tây và củ cải khu vườn đất đen trong gian.
Tốc độ sinh trưởng của cây trồng trong gian nhanh hơn nhiều so với trồng ngoài ban công, tùy theo tốc độ phát triển của cây con mà thể đào chúng vài ngày.