Chương 81
“Muốn đàm phán một vụ mua bán lớn sao?” Giọng nói của người đó giống như rắn, mang theo tiếng ‘hiss’ nhẹ.
Cơ thể Lệ Vi Lan khẽ run lên.
Anh quay người lại, trên mặt đã nở nụ cười tà mị của Lam Lệ, nhưng Trầm Chanh trước màn hình lại thấy rõ ràng một đám mây đen như thể đang ngưng tụ thành hình trên người anh!
Lệ Vi Lan nhìn vào mắt người đó, tay dần nắm chặt rồi lại thả lỏng, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã kiểm soát được biểu cảm của mình.
Anh không biết, trong mắt ‘mẹ’, người trước mặt này là một NPC có thanh máu!
Nói cách khác, là một con quái vật thù địch!
Vừa rồi đi dạo trên phố, người đàn ông này đột nhiên đến gần, nhưng đây là con quái vật m.á.u đỏ đầu tiên mà Trầm Chanh nhìn thấy trên phố.
Cô tò mò nhìn chằm chằm, còn chưa nhìn ra được điều gì, thì thấy trên đầu con trai của mình xuất hiện bong bóng thoại:
“Đúng, một vụ mua bán lớn hàng trăm triệu.”
Người đó còn chưa làm gì, Trầm Chanh nhìn thấy đoạn hội thoại này không nhịn được cười phun ra một ngụm nước: “Ha ha ha ha ha.”
Một vụ mua bán lớn hàng trăm triệu cũng được à?
Con trai định làm gì vậy?
Con trai khẩu khí lớn, người đàn ông này do dự một chút, sau đó đột nhiên hỏi Lệ Vi Lan: “Một vụ mua bán lớn hàng trăm triệu, anh có thể làm chủ được không?”
Lệ Vi Lan đột nhiên khựng lại!
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-81.html.]
Trên màn hình trước mặt Trầm Chanh một lần nữa xuất hiện lời nhắc nhiệm vụ:
[Có đồng ý để Lệ Vi Lan tự mình vào chợ đen không: Xin lưu ý, bản đồ này là bản đồ nhiệm vụ ẩn, có thể kích hoạt nhiệm vụ ẩn duy nhất của nhân vật chính (Độ khó: Cực cao), sau khi thất bại không thể vào lại. Vui lòng xác nhận: Có/Không]
“!!!”
Trầm Chanh nhìn hai chữ ‘cực cao’ màu đỏ tươi, không khỏi do dự.
Cô vừa mới nhìn thấy rõ ràng, khi người đàn ông này đến gần, biểu hiện của Lệ Vi Lan rõ ràng có chút bất thường. Mà bản đồ được gọi là chợ đen này, hiển nhiên cũng không phải là bối cảnh bình thường.
Một bên là sự an toàn của anh, một bên là nhiệm vụ ẩn có lẽ có phần thưởng nhiệm vụ phong phú...
Trầm Chanh có chút do dự.
Ngón tay cô do dự trên Không, nhưng không biết tại sao, cũng chính lúc này, cô đột nhiên chú ý đến một tia đau đớn ẩn dưới khuôn mặt tà mị của anh trên màn hình.
Nhiệm vụ ẩn... có liên quan đến quá khứ của anh không?
Thái độ của anh khác thường, còn nhiệm vụ ẩn này nếu thất bại, liệu có một lần nữa khơi dậy nút thắt trong lòng anh, thậm chí trở thành bóng ma dai dẳng không?
Bản thân cô cũng vậy, một số vết thương thối rữa nếu không thể cắt bỏ, theo thời gian sẽ trở thành một vết sẹo lở loét.
Mặc dù chỉ là một người ở trong trò chơi, không có bạn bè gì ngoài đời thực, nhưng Trầm Chanh lại đặt mình vào vị trí của anh, cô nghiêm túc do dự một lúc, cuối cùng vẫn nhấn Có.
Nếu đây là điều con trai mong muốn, vậy thì cứ làm vậy đi. Cô chỉ cần ngoan ngoãn làm một người mẹ chịu trách nhiệm nạp tiền là được.
Nụ cười trên khuôn mặt Lệ Vi Lan gần như trở nên sinh động trong khoảnh khắc này: “Tất nhiên rồi, tất nhiên là tôi có thể làm chủ được.”
Người đó liếc nhìn Lệ Vi Lan, một lúc lâu sau mới gật đầu: “Được, vậy anh đi theo tôi.”
Lệ Vi Lan đi theo sau hắn, vào lúc này, nếu cơn thịnh nộ có thể ngưng tụ thành hình, thì chỉ sợ trên lưng người này đã cắm đầy tên rồi.