Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-04-10 14:28:07
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 73

Anh cắt nốt những cây lúa còn lại, chất vào kho, rồi mới thoát khỏi không gian để chuẩn bị lên đường.

Căn cứ Đằng Long và anh còn nợ nần chưa trả, chuyến đi Đằng Long này, trong lòng Lệ Vi Lan nghĩ nhất định phải dùng tốt tấm thẻ đen này.

Mười vạn điểm tín dụng, anh không biết cô đã tích cóp thế nào, nhưng anh muốn làm được, là đi một chuyến đến Đằng Long, tiêu bao nhiêu thì kiếm lại bấy nhiêu.

Có một khoản tiền lớn như vậy, nếu anh để cho bọn gian thương kia chiếm mất một nửa lợi nhuận, anh cũng thật sự quá vô dụng.

Lệ Vi Lan tính toán trong lòng, chuyến đi này, không chỉ phải đào góc tường của Đằng Long mà không tốn một xu, tốt nhất còn có thể kiếm chác được một khoản, vừa hay dùng để thể hiện trước mặt người kia rằng số “vốn khởi nghiệp” này đối với anh cũng chỉ dừng lại ở mức vốn khởi nghiệp mà thôi.

Vì có một dự định như vậy, nên mang theo những vật tư nào, người nào và với tư cách gì đến Đằng Long, thì đáng để cân nhắc.

Trầm Chanh đăng nhập vào trò chơi, hệ thống hiện lên một thông báo mới.

[Nhiệm vụ hàng ngày 2: Nâng cao tâm trạng của nhân vật chính lên mức vui vẻ trở lên: Đã hoàn thành]

Tiền vàng +50

A, tâm trạng của con trai tốt lên rồi sao?

Trầm Chanh trong lòng vẫn khá vui vẻ: xem ra chỉ cần dùng đúng phương pháp, con trai vẫn rất dễ dỗ dành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-73.html.]

TBC

Nhiệm vụ hệ thống sau khi cô nhấn vào nút đã hoàn thành tiếp tục hiện lên thông báo:

[Có vẻ như căn cứ đang họp, hãy đến xem họ nói gì đi]

“???” Trầm Chanh tìm kiếm một chút, phát hiện những người tí hon trong căn cứ đang ngồi trong phòng họp.

“Lệ ca, nếu anh làm như vậy, có thể sẽ đắc tội rất lớn với những người quản lý căn cứ Đằng Long...” Hi Nam chỉ muốn đến căn cứ Đằng Long đón bạn mình, mua thuốc chữa bệnh cho em gái rồi đi, cho nên sau khi nghe kế hoạch của Lệ Vi Lan, hắn gần như theo bản năng mà biểu hiện ra sự do dự.

Căn cứ Đằng Long có gần mười vạn cư dân, con số này so với Noah chỉ có vài con mèo con của bọn họ thì quả là khác nhau một trời một vực.

Mặc dù căn cứ Noah của bọn họ có đủ loại công nghệ đen----những ngày này Hi Nam đã phát hiện ra, chỉ cần bọn họ chú ý một chút, bọn thây ma căn bản không phát hiện ra căn cứ dưới lòng đất này, thứ duy nhất cần lo lắng chỉ có sinh vật biến dị có thể chui ra từ dưới lòng đất.

Nhưng cho dù là như vậy, độ an toàn của Noah cũng đã cao hơn rất nhiều so với bất kỳ căn cứ trên mặt đất nào khác, so với tường thành thì càng khiến người ta có cảm giác an toàn hơn.

Hi Nam dám khẳng định, chỉ cần bọn họ mở rộng tuyển người, rất nhanh hai mươi căn phòng nhỏ của căn cứ Noah sẽ chật ních người.

Cho nên Hi Nam cảm thấy, bọn họ hoàn toàn không cần phải đối đầu trực diện với người của Đằng Long vào lúc này, âm thầm phát triển, trước tiên hãy nâng cao an ninh, công nghệ, nhân tài của Noah lên mức vững như bàn thạch, đến khi có xung đột về lợi ích căn bản với căn cứ lớn rồi hãy đối đầu không phải tốt hơn sao?

Cần gì phải dùng biện pháp kinh tế để “trừng phạt” Đằng Long vào lúc này.

Lệ Vi Lan lặng lẽ nhìn hắn, không trực tiếp nói chuyện, quay sang hỏi Yến Hồng Ngọc: “Cô thì sao, cô thấy thế nào?”

Loading...