Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 521

Cập nhật lúc: 2025-04-19 05:00:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có một khoảnh khắc, anh thậm chí còn nghi ngờ rằng mọi nỗ lực của họ có phải chỉ là một trò đùa không.

Sau đó anh nhìn thấy cô.

Bất kể trò chơi là gì, bất kể ứng dụng là gì, ít nhất cô là có thật, ôm cô vào lòng, anh mới cảm thấy sự an tâm đã mất từ lâu.

Ít nhất đối với cô, anh không phải là một trò đùa.

Anh đã tìm thấy điểm neo đậu cho thế giới của mình.

Thế giới của anh hỗn loạn không chịu nổi, nhưng nơi có cô, luôn là mái ấm yên bình nhất.

“Chanh Chanh...” Anh khẽ gọi tên cô một lần nữa.

TBC

Trầm Chanh cảm thấy cả người anh cọ vào tai cô, dáng vẻ đặc biệt lưu luyến, cô không khỏi nhỏ giọng hỏi: “Lan Lan, em thấy tâm trạng anh hơi không ổn...”

Câu hỏi của cô còn chưa kịp nói ra, Lệ Vi Lan đã tiến lại gần, hôn lên môi cô.

Khoảnh khắc đó, vô số vì sao bay lượn trước mắt, Trầm Chanh quên mất câu hỏi ban đầu của mình, cô nhắm mắt lại: Anh hôn cô đặc biệt nồng nhiệt, nhưng đôi môi ấm áp của anh chuyển động, mang đến không phải là sự truyền đạt ham muốn, mà giống như đang lấy năng lượng từ cô, như thể cô là toàn bộ thế giới của anh.

Hơi thở của anh nóng bỏng và ấm áp, dần trở nên nặng nề, phản ứng của anh rõ ràng cho thấy nụ hôn này mang lại cho anh sự kích thích rất lớn, khiến anh không thể kiểm soát được hơi thở của mình.

Không thể kìm chế, Trầm Chanh không đẩy anh ra, sự ngoan ngoãn dịu dàng này đã xoa dịu cảm xúc bồn chồn của anh, đôi môi đang khám phá của anh dừng lại một chút, Lệ Vi Lan hít một hơi thật sâu, ngửi thấy không gian xung quanh mình tràn ngập hơi ấm ấm áp thoang thoảng mùi hương của Trầm Chanh, như thể khi cô xuất hiện trong thế giới của anh, cô cũng đã sưởi ấm thế giới của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-521.html.]

“Chanh Chanh, anh nhớ em quá...” Giọng anh trầm hơn bình thường vài độ, lúc này mặt Trầm Chanh mới đỏ bừng, từ góc độ hiện tại của cô, cô có thể nhìn thấy hàng mi dài rủ xuống của Lệ Vi Lan và ánh mắt tập trung nhìn cô bên dưới.

Cô hơi bồn chồn, dịch chuyển.

Anh ở quá gần.

Gần như vậy, hơi thở xâm lược này khiến toàn thân cô từ từ nóng lên, không một chỗ nào trên người cô không cảm thấy nóng.

Nhưng người như vậy với cô là bạn trai của cô.

Là đứa con cô nuôi nấng từng chút một, cũng là người duy nhất thuộc về cô trong cuộc đời cho đến bây giờ.

Ý nghĩa của anh đối với cô giống như nước và không khí, khi cô phát hiện ra rằng cuộc đời mình chỉ còn lại anh, cô không thể tách rời anh.

Trên thực tế, cô cũng không muốn tách rời.

“Lan Lan...” Trầm Chanh tiến lại gần, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi anh --- dù sao cô vẫn hơi xấu hổ, ngay cả hành động đơn giản như vậy cũng khiến má cô ửng hồng, “Em luôn cảm thấy tâm trạng anh hơi không ổn.”

Cô ấy thật nhạy bén.

Lệ Vi Lan thầm nói một câu như vậy, nhưng anh không dám nói hết những suy đoán của mình cho cô biết, lúc đó ứng dụng cố ý sắp xếp cho cô ngoại tuyến, chính là vì biết tính cách cô mềm yếu, không muốn để cô rơi vào cảnh đấu tranh và lo lắng.

Lệ Vi Lan cũng muốn làm như vậy.

Anh muốn bảo vệ cô, bảo vệ thế giới của cô, bảo vệ sự bình yên và tháng ngày tươi đẹp của cô, vì vậy anh chỉ mỉm cười dịu dàng, để lộ lúm đồng tiền nhỏ ở khóe miệng: “Gặp được em, mọi thứ đều tốt.”

Loading...