Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 476

Cập nhật lúc: 2025-04-17 14:02:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn vừa băn khoăn trong lòng, nhưng rất nhanh, chút nghi hoặc nhỏ nhoi này đã bị chính bản thân quên mất.

Trầm Chanh thở phào nhẹ nhõm trước cửa thang máy đóng lại: Cô đã đoán đúng.

Phòng của Giáo sư Ngụy quả nhiên là tầng 19.

TBC

Những nơi nghiên cứu khoa học ngầm như thế này, theo lý mà nói, càng gần tầng dưới thì càng an toàn, dù sao thì dưới lòng đất chẳng có gì, còn trên mặt đất thì có thể bị quấy rầy, gặp rắc rối.

Vì vậy, những người càng quan trọng thì ngược lại tầng ở càng thấp.

Còn theo giọng điệu và nội dung nói chuyện của người đàn ông vừa rồi, rõ ràng vị trí của Giáo sư Ngụy quan trọng hơn hắn, trong tình huống này, tầng của ông chắc hẳn là tầng 19.

“Ting” một tiếng, thang máy dừng lại ở tầng 19.

Cửa từ từ mở ra.

Trầm Chanh bước ra khỏi thang máy.

Tầng 19 chỉ có hai phòng, đối xứng trái phải, nhìn qua lớp kính trong suốt sang căn phòng bên phải, Trầm Chanh không khỏi hít một hơi lạnh trước màn hình điện thoại: Trong căn phòng kính chật ních những con thây ma có hình thù kỳ dị, chúng mở to mắt trong dung dịch formalin, thoạt nhìn giống như đang sống vậy.

Có một con thây ma mọc ra một cây non trong đầu, thoạt nhìn giống như ghép một cái cây vào m.á.u thịt của nó vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-476.html.]

Cây này trong dung dịch chậm rãi vung vẩy cơ thể, có lẽ cảm nhận được sự xuất hiện của nhà nghiên cứu Ngụy, toàn bộ cơ thể nó đột nhiên trở nên yêu kiều, thậm chí còn bắt đầu gõ nhẹ vào kính, cố gắng thu hút sự chú ý của cô.

Trầm Chanh dừng lại trước cái cây này: Đỉnh của cái cây này đã có những hình tròn màu trắng giống như hạt, Trầm Chanh luôn cảm thấy có chút quen mắt.

Cô lục lại trong trí nhớ, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhíu mày: Chẳng phải đây là loại cây mà cô đã từng thấy khi lần đầu tiên mang theo con ra ngoài sao!

Giáo sư Ngụy lại trồng một cây ở đây sao?

Nhưng nhìn thì cây này có tính công kích thấp hơn nhiều so với trước, lúc này còn đang nhẹ nhàng gõ vào kính, nhìn có vẻ hơi giống một chú chó đang nịnh chủ, không còn vẻ hung dữ muốn ăn thịt người như trước nữa.

Trầm Chanh nhíu mày: Cô nhấp vào lọ thủy tinh này, quả nhiên, thuộc tính bên trên hiển thị là:

[Cây ăn thịt được cải tiến: Tôi thích ăn thây ma số 3. Ghi chú: Nhìn gì thế, chưa từng thấy loại cây vừa thích ăn thịt thây ma vừa có thể sản xuất thức ăn à? Nhìn gì thế? Nhìn nữa cũng không ăn thịt cậu đâu!]

“...” Được rồi, xem ghi chú này thì phong cách của trò chơi ngày càng lầy lội rồi.

Rễ của loại cây này cắm sâu vào đầu thây ma, cô nhìn kỹ thì thấy rễ thậm chí còn đầy răng cưa, và ngay cả khi nó đang gõ nhẹ vào kính một cách hoạt bát, thì răng của nó cũng đang nghiến chặt từng chút một vào thịt thây ma, chỉ nhìn động tác của rễ thôi cũng không thấy dễ thương chút nào, ngược lại còn có vẻ rất hung dữ.

Lúc này Trầm Chanh có chút hối hận vì trước đó đã cư xử thô lỗ với Giáo sư Ngụy như vậy, cô càng không hiểu là, nếu loại cây này thực sự chỉ ăn thây ma thì ý nghĩa của việc phổ biến nó đối với xã hội loài người là không thể bàn cãi.

Dù sao thì hiện tại trên cơ thể thây ma chỉ có tinh hạch là có giá trị giúp dị năng giả tiến giai, còn những xác c.h.ế.t bẩn thỉu còn lại chỉ có thể đốt đi, thậm chí nếu không xử lý đặc biệt còn có thể lây lan dịch bệnh, gây ra bệnh tật.

Loading...