Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 465

Cập nhật lúc: 2025-04-17 14:01:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời hắn chưa dứt, Lệ Vi Lan đã “Ha ha ha ha” cười lớn.

Anh nhìn vào ánh mắt đang ngây ra của Thẩm Kiệt, cười khổ nói: “Anh tưởng tôi là người của Đường Luật sao? Sai rồi sai rồi,” Lệ Vi Lan lắc đầu, “Tôi có thù với Bạch Tô. Bạch Tô càng thảm, tôi xem kịch càng vui.”

“Nhưng cô ta là dị năng giả hệ chữa trị, chẳng lẽ dị năng này cũng không quan trọng sao?” Thẩm Kiệt thất thanh nói, “Anh không phải người của Đường Luật? Vậy anh là người của ai? Không! Không thể nào!”

Hắn ngẩn người: “Đường Luật rõ ràng đã mô tả rằng bọn ta phải chú ý đến những người có ngoại hình giống như anh, nếu không thì...” Nếu không thì hắn cũng sẽ không hiểu lầm anh là đồng bọn của Đường Luật!

Lệ Vi Lan cười nhìn vết đỏ trên cổ hắn.

Anh ném một ống thuốc qua, Thẩm Kiệt theo chỉ dẫn của Lệ Vi Lan lấy một ít bôi lên cổ, vết thương lập tức lành hẳn.

“Loại thuốc này...” Thẩm Kiệt ngây người: Hắn thực sự đã nghĩ sai rồi! Có loại thuốc có hiệu quả điều trị như vậy, tốn kém tiền của để cứu một tiểu công chúa như Bạch Tô, mỗi lần điều trị đều phải tiêu tốn một lượng lớn tinh hạch và vật tư, còn cần người khác nịnh nọt, quả thực không đáng.

Người này không lừa mình! Hắn thực sự không phải vì muốn cứu Bạch Tô!

Con bài tẩy lớn nhất trong tay đột nhiên mất hết, Thẩm Kiệt vô hồn cúi đầu, một lúc sau mới hoàn hồn, khàn giọng nói: “Anh vẫn cần thứ gì đó chứ? Tôi không tin là tôi không có gì cả, anh còn ở đây tốn thời gian với tôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-465.html.]

“Anh thực sự có thứ tôi cần,” Lệ Vi Lan nghe thấy giọng nói kinh ngạc của Trầm Chanh bên tai nói với anh rằng “Mức độ thân thiện đột nhiên tăng lên rất nhiều”, khóe môi hơi cong lên, “Đội trưởng Thẩm hãy liên lạc với những đội mà anh quen biết. Đã đến lúc công khai những gì anh đã gặp phải và trải qua rồi.”

“Cái gì?” Sắc mặt Thẩm Kiệt đột nhiên trắng bệch.

Hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc đối đầu trực diện với Viện Khoa học, ngay cả khi đến hôm nay, khi thực sự bị Viện Khoa học đánh “bốp bốp” vào mặt, mất hết thể diện trước mặt mọi người, hắn vẫn nghĩ đến việc cầm bằng chứng trong tay đầu quân cho một bên, sau đó ngồi xem long tranh hổ đấu.

Hắn thực sự không đánh giá cao Viện Khoa học --- theo hắn, những người của Viện Khoa học về cơ bản đều là những kẻ mọt sách, nếu nói về phát minh sáng chế và năng suất thì tất nhiên là không tệ, nhưng nếu nói về đấu đá quyền thuật, đấu tranh dư luận thì về cơ bản đều là những thủ đoạn trẻ con.

Vì vậy, Thẩm Kiệt chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ mãi mãi đứng về phía Viện Khoa học.

Nhưng bây giờ ý của Lệ Vi Lan là muốn hắn bày tỏ rõ ràng quan điểm, trực tiếp đứng ra đấu với Viện Khoa học, Thẩm Kiệt càng nghĩ càng thấy không ổn, lúc này nghi ngờ nhíu mày: “Tôi...”

Không đợi hắn thoái thác, Lệ Vi Lan trực tiếp trả giá: “Anh còn tổng cộng 8 thân tín, tính cả anh, mỗi người một bộ giáp toàn thân, loại thuốc cứu mạng vừa rồi mỗi người ba ống, cộng thêm lương thực đủ cho cả đội anh ăn trong một năm.”

Lời Lệ Vi Lan chưa dứt, mắt Thẩm Kiệt đã sáng lên, hắn nóng lòng nói: “Được! Nhưng tiền đặt cọc...”

TBC

“Trả trước 30%”, Lệ Vi Lan trả lời ngay, “Tối nay sẽ chuyển đến kho của đội anh.”

Mức độ thân thiện của Thẩm Kiệt lúc này trực tiếp tăng lên 80, Trầm Chanh nhìn Lệ Vi Lan như một nhà ảo thuật đang xoa nắn tâm trí của con cáo già từng bước từng bước, không nhịn được há hốc mồm trước bàn: Nếu cô có khả năng điều khiển trái tim con người này, ở thời hiện đại có lẽ cũng đã có thể gây dựng được một sự nghiệp.

Loading...