Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-04-17 14:01:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Họng s.ú.n.g đen ngòm để ở trên đầu Thẩm Kiệt.

“Nhiệm vụ này, anh nhận hay không?” Người đứng trước mặt Thẩm Kiệt nói chuyện với hắn, lại là gương mặt quen thuộc với Trầm Chanh: là Phó Ngôn Châu!

Nhưng lúc này Phó Ngôn Châu, hoàn toàn không còn vẻ rụt rè và sợ xã hội như hồi ở căn cứ Noah, ngược lại, đôi mắt đeo kính gọng vàng của hắn lại lóe lên ánh sáng lạnh như đúc từ một khuôn với đàn anh của hắn.

Thẩm Kiệt im lặng, nghiến răng không nói một lời.

Hắn không ngờ người của Viện Khoa học lại trực tiếp dùng biện pháp sét đánh không kịp trở tay, người của hắn trực tiếp bị hạ gục hết, hơn nữa căn bản không ai nói với hắn về cái gọi là “giá cả”, thậm chí không cho hắn cơ hội mặc cả, đến đây chính là ép hắn nhận “nhiệm vụ” để đổi lấy đồng đội của mình.

Mà hắn chỉ do dự một chút đã lập tức phải đối mặt với sự đe dọa tính mạng.

Trên cổ hắn bị siết một sợi dây mà người khác không nhìn thấy, đó là tinh thần lực của Phó Ngôn Châu, hoàn toàn khống chế hành vi của hắn, chỉ cần hắn cử động, sợi dây vô hình đó sẽ càng siết chặt.

TBC

“Nhiệm vụ cưỡng chế anh có nhận hay không?” Phó Ngôn Châu lạnh lùng lặp lại một lần nữa.

Cổ họng Thẩm Kiệt phát ra tiếng khò khè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-463.html.]

Sợi dây siết chặt làm cổ hắn hằn lên một vệt đỏ, ánh mắt Thẩm Kiệt càng lúc càng trợn trừng, hắn dám chắc, nếu hắn không chịu khuất phục, người trước mặt này thực sự sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mình!

Áp lực đè lên lưng hắn nặng tựa ngàn cân, đó là kiệt tác của một dị năng giả hệ trọng lực khác của Viện Khoa học, không thể cử động, cho dù muốn phản kháng cũng không thể chống trả.

Ánh mắt Thẩm Kiệt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, vào khoảnh khắc này, cuối cùng hắn cũng từ bỏ ý định ban đầu là muốn đứng giữa hai bên, bán giá tốt cho cả hai bên rồi mới đặt cược, chỉ vung tay nói: “Tôi nhận!”

Sợi dây siết cổ vừa được nới lỏng, Thẩm Kiệt “bịch” một tiếng ngã xuống đất, mặt đỏ bừng không ngừng thở hổn hển.

Phó Ngôn Châu liếc hắn một cái, gật đầu: “Tùy anh.”

Phó Ngôn Châu vừa bước ra khỏi phòng khách, đột nhiên nhìn thấy Lệ Vi Lan ngoan ngoãn cúi đầu đứng cùng những “mồi nhử” khác ở dưới phòng khách.

Lúc hắn đi vào là một đường đánh thẳng vào, căn bản không chú ý đến những người xung quanh, càng không chú ý đến những người bình thường không quan trọng như “mồi nhử.” Lúc này đột nhiên nhìn thấy Lệ Vi Lan, Phó Ngôn Châu trực tiếp đi thành khập khiễng, khí chất cuồng ngạo tà mị vừa rồi trong nháy mắt biến thành ngốc nghếch, lúc này cả người đều không ổn, ngay cả đôi mắt sau tròng kính cũng trở nên trợn tròn trong nháy mắt.

Phó Ngôn Châu kinh ngạc suýt chút nữa ngã nhào vì vấp phải một viên đá nhỏ dưới chân, tên nịnh hót phía sau hắn có lẽ đã chú ý đến động tác loạng choạng kì lạ này, vội vàng tiến lên định đỡ hắn, lại bị Phó Ngôn Châu dùng tinh thần lực đẩy thẳng ra, thậm chí không chạm vào tay hắn, giọng nói của Phó Ngôn Châu thậm chí còn mang theo sự kinh ngạc khó hiểu: “Anh làm gì vậy!”

“Anh Phó...”

Phó Ngôn Châu nhìn thấy vẻ mặt không nói nên lời của người đó mới nhận ra rằng mình có thể đã phản ứng thái quá, hắn khẽ ho một tiếng hắng giọng một tiếng, lại tiếp tục lạnh mặt, nhưng trong lòng vẫn còn chấn động như sóng biển --- Lệ Vi Lan sao lại xuất hiện ở đây? Anh ta đã nhìn thấy mọi thứ vừa rồi? Vậy thì bọn họ sẽ nghĩ về mình như thế nào? Mặc dù không muốn quay lại Noah, nhưng hắn vẫn có chút phiền lòng: “Đừng nói nhảm, về thôi.” Lại tiếp tục lạnh mặt ngạo mạn đi.

Loading...