Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-04-16 23:11:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trầm Chanh nhớ rõ Lệ Vi Lan cho cô xem qua quả cầu trí nhớ, thời điểm mạt thế vừa mới bắt đầu, anh cùng với một người anh em tốt mang theo bạn gái của người kia cùng nhau chạy trốn.

Nhưng sau đó thì sao?

Một nam một nữ kia thì sao?

Trong viện nghiên cứu, chỉ có một mình Lệ Vi Lan mà thôi.

Trầm Chanh trừng mắt. Cô rất tò mò, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trên con đường chạy trốn năm đó?

Lệ Vi Lan không trả lời ngay, anh cụp mắt xuống. Dường như không hề bận tâm đến những gì nữ nghiên cứu viên nói.

Nhưng Trầm Chanh rất hiểu anh, biết rằng biểu cảm nhỏ của anh không phải như vậy.

Anh đang che giấu điều gì sao? Tại sao?

Nhưng Hứa nghiên cứu viên không hiểu anh như Trầm Chanh. Cô ta nói xong câu này, liếc trộm biểu cảm của Lệ Vi Lan, thấy anh không hề bận tâm. Thậm chí khi nghe đến mấy chữ “người máu” cũng không biểu lộ quá nhiều sự tức giận. Tim cô ta khẽ chùng xuống.

Hai năm nay, vật đổi sao dời. Chẳng lẽ người này đã thực sự không để tâm đến sự phản bội năm xưa sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-426.html.]

Nhưng cho dù anh không để tâm thì bản thân Hứa nghiên cứu viên vẫn rất muốn trả thù.

Cô ta cẩn thận suy nghĩ, tỉ mỉ phân biệt biểu cảm của người đàn ông trước mặt.

Rốt cuộc là không để tâm hay là người đàn ông trước mặt này đã bị mài mòn hết sạch ý chí, căn bản không dám chống đối Viện nghiên cứu?

Nếu không để tâm thì ngược lại còn dễ giải quyết, còn nếu vì sợ hãi, Hứa nghiên cứu viên sẽ thấy anh không còn giá trị lợi dụng nữa: dù sao thì lúc đầu, Viện khoa học đã dùng rất nhiều thủ đoạn, đến cả bản thân cô ta khi nhớ lại cũng thấy rùng mình, rốt cuộc người này còn bao nhiêu ý chí? Còn có đủ can đảm để chống đối Viện khoa học không?

Trong hang động, nhất thời im lặng.

Cho đến khi những tiếng rên rỉ nhỏ vang lên từ những chiếc túi gần đó, dường như những người phụ nữ khác cũng bắt đầu tỉnh lại, Hứa nghiên cứu viên quay đầu nhìn lại, sắc mặt thay đổi rõ rệt, cô ta nghiến răng nói với Lệ Vi Lan: “Không thể trì hoãn nữa rồi. Thai nhi sắp trưởng thành rồi, phải giống như tôi, m.ổ b.ụ.n.g tất cả, một khi những đứa trẻ này nhìn thấy ánh sáng mặt trời, chúng sẽ lập tức truyền tin ở đây cho Viện khoa học, Hạ Cẩn Thời sẽ biết ngay. Chúng chính là mắt và miệng của hắn ta, đến lúc đó không một ai ở đây có thể chạy thoát.”

Trầm Chanh thấy vậy cũng thầm lo lắng. Rốt cuộc anh Lệ sẽ làm thế nào?

Nhưng Lệ Vi Lan không im lặng quá lâu, anh nói với Hứa nghiên cứu viên: “Hỏi ý kiến những người phụ nữ đó trước, sau đó cô cứ làm đi.”

Hứa nghiên cứu viên sửng sốt: “Gọi là hỏi ý kiến họ là sao?”

“Nếu có ai muốn giữ lại đứa trẻ, tùy họ.” Lệ Vi Lan nói.

TBC

Hứa nghiên cứu viên giậm chân tức giận: “Sao anh lại có suy nghĩ ngây thơ như vậy? Có những người phụ nữ cảm thấy đứa trẻ lớn lên trong bụng họ, có quan hệ huyết thống với họ, thực sự có tình cảm. Nếu nghe theo ý của họ thì còn làm được chuyện gì nữa?” Cô ta đã từng gặp phải chuyện như vậy. Trước đây, Viện nghiên cứu không phải không có lúc sơ suất, nhưng người trông coi nhất thời sơ suất, để những người đó chạy ra khỏi Viện nghiên cứu, nhưng vật thí nghiệm lại không đủ can đảm g.i.ế.c đứa trẻ. Lúc đó, Hứa nghiên cứu viên cảm thấy Viện trưởng nắm bắt được lòng người khiến người ta phải kinh ngạc. Nhưng giờ đây, chính cô ta rơi vào hoàn cảnh này, cô ta mới cảm thấy rùng mình.

Loading...