Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 354

Cập nhật lúc: 2025-04-15 10:42:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô vội vàng mở túi gạo, sờ vào hạt gạo gần điện thoại, sờ thấy hơi ẩm ướt, cô lại cẩn thận nhìn vào các lỗ xung quanh điện thoại, dường như đã khô hết.

Trầm Chanh lúc này mới vội vàng lấy điện thoại ra, nhấn nút nguồn, một lúc sau, điện thoại khởi động bình thường!

“Phù”

TBC

Cô thở phào nhẹ nhõm.

Không đợi được một giây, cô vội vàng mở điện thoại, nhìn thấy giao diện ứng dụng quen thuộc, Trầm Chanh lúc này mới yên tâm.

“Cái quái gì vậy?” Cô mở trò chơi, hai giây sau, giọng cô đột nhiên chuyển sang tức giận.

Cô yên tâm quá sớm rồi!

Trầm Chanh chỉ cảm thấy trái tim mình cứ chùng xuống mãi: Cô sắp phát điên rồi.

Mở giao diện trò chơi, đúng là một trò chơi xây dựng căn cứ đánh thây ma, nhưng dù nhìn từ góc độ nào thì đây cũng không phải trò chơi tận thế của cô!

Đây không phải trò chơi mà cô chơi!

Không có con trai mà cô nuôi!

Trầm Chanh không tin nổi điều đó, điều khiển ống kính chạy khắp nơi, cho đến khi nhân vật chính bị một đám thây ma xông lên cắn nát, cô mới chán nản ngã ngồi xuống ghế sofa, đưa tay che mặt: Đây không phải trò chơi của cô!

Trò chơi của cô đâu! Trả lại con trai nuôi cho cô!

Trầm Chanh tìm khắp nơi công ty làm trò chơi này, tìm được tên pháp nhân và số điện thoại của xưởng, phát điên gọi điện thoại, bên kia nghe xong lời kể lộn xộn của cô, nghi ngờ cô bị mất trí: “Cái gì? Cô nói trò chơi của chúng tôi sẽ biến thành một trò chơi khác? Người trong trò chơi còn có thể đi ra ngoài?”

“...”, Càng nghe càng không đáng tin, người ta trực tiếp cúp điện thoại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-354.html.]

Chỉ nói là không có chuyện đó.

Trầm Chanh tìm khắp nơi, tìm khắp trời, chỉ là khắp thế gian, dường như những tin tức về trò chơi vốn có khắp nơi, thậm chí cả tin tức về người thật, đều biến mất không thấy đâu.

Không để lại dấu vết gì.

Trầm Chanh đã nghĩ hết mọi cách, nhưng không bao giờ tìm thấy anh nữa.

Con trai, dường như đã biến mất khỏi thế giới của cô.

Lại dường như... từ đầu đến cuối, đây chỉ là một giấc mơ.

Trò chơi cô từng chơi đã biến mất.

Trên điện thoại, trò chơi đó không bao giờ trở lại trạng thái “bình thường” nữa, cô đã xem những đánh giá, ảnh chụp màn hình của người chơi cùng trò chơi đó, nhưng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào giống với mình.

Dù nhìn từ góc độ nào thì có vẻ như chỉ có điện thoại và cuộc sống của cô là bất thường.

Trầm Chanh gần như tin rằng mọi thứ cô trải qua chỉ là ảo giác.

Không đúng!

Cô đột nhiên bật dậy, điên cuồng lật xem album ảnh trên điện thoại --- cô đã thấy ảnh chụp màn hình trò chơi của mình!

Có biểu cảm bất lực của anh khi lần đầu cô chọc vào má mềm, có lần đầu tiên con trai viết lời cảm ơn cho cô trên cửa sổ xe, có ảnh chụp màn hình khi con trau mặc đồng phục Play, có ảnh chụp màn hình cảnh lần đầu tiên phân thân của cô vào trò chơi trong căn cứ, còn có cả ảnh chụp màn hình cảnh họ ngồi cạnh nhau trong không gian của con trai...

Trầm Chanh nhìn mãi, từng hồi ức ùa về: tất cả những ảnh chụp màn hình này đều cho cô biết, đây không phải là ảo giác!

Nghĩ vậy, Trầm Chanh lập tức bật dậy, cô lướt X trình võng tìm số điện thoại nhà nghỉ mà cô đã ở khi đó, gọi điện hỏi họ có nhớ người đàn ông đã cứu cô không.

Loading...