Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-04-15 10:40:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù sao thì cô cũng đã xem qua cuộc sống hàng ngày của con trai. Hiện tại rất nhiều cốt truyện thậm chí còn có cả hình ảnh mờ, phiên bản đồ họa để tránh gây ra trải nghiệm quá đẫm m.á.u và kích thích cho người chơi.

Nghĩ như vậy, có lẽ cô sẽ cần một thời gian dài mới có thể thích nghi với cuộc sống bên đó? Có lẽ... cũng không thích nghi được? Nhưng có con trai ở đó... cũng không tệ lắm?

Trầm Chanh do dự, khi Lệ Vi Lan sắp nói “Không có chuyện đó” thì nghe thấy giọng nói do dự nhưng mang theo sự bốc đồng của cô: “Có lẽ... cũng không phải là không thể?”

“!!!”

Trên đầu người tý hon một lần nữa nhảy ra ba dấu chấm than rõ ràng.

Anh như thể bị dọa sợ hoàn toàn, mắt mở to như thể không tin vào những gì mình nghe thấy.

Một lúc sau, anh mới cười híp mắt, khóe miệng hiện lên lúm đồng tiền sâu hơn một chút: “Đây thực sự là câu trả lời hay nhất mà anh từng nghe.”

Nhưng anh lập tức chuyển giọng, nghiêm túc nói nhỏ: “Nhưng điều anh thực sự muốn nói là, em đừng đến. Nhất định đừng đến.”

“???” Con trai tôi lại ghét bỏ tôi sao? Trái tim của mẹ sắp tan vỡ rồi!

Tại sao lại không được đến?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-339.html.]

Trầm Chanh nghe giọng điệu nghiêm túc của anh, hoàn toàn không giống như đang nói đùa, lúc đầu cô không hiểu ý của câu nói này, đến sau khi suy nghĩ kỹ lại, cô mới biết được ý tứ ẩn ý trong lời nói của anh: anh đang lo lắng cho cô.

Những điều cô lo lắng, không quen với cuộc sống, không thể thích nghi với cuộc sống thô sơ nguy hiểm, anh đã nghĩ đến trước cô một bước, vì vậy anh mới nói, không muốn cô đến.

Và chỉ có một loại người sẽ lo lắng cho sự an nguy của bạn hơn là muốn nhìn thấy bạn, thường thì họ coi bạn như bảo bối, chỉ đặt sự an nguy và trải nghiệm tình cảm của bạn lên hàng đầu.

Trầm Chanh hiểu rõ những lời đơn giản mà khuôn mặt đồ họa của con trai nói ra ẩn chứa ý nghĩa sâu sắc như thế nào, dây đàn trong tim cô bị gảy mạnh một cái, như thể phát ra âm thanh mơ hồ.

TBC

“Nhưng anh đã đến thế giới của em rồi...” Trầm Chanh vô thức nói ra suy nghĩ thực sự của mình, “Em cũng muốn đến đó với anh!”

Lệ Vi Lan sửng sốt, trong lòng anh cũng hơi ngọt ngào, lúc này anh đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lấy ra một chiếc vòng cổ lớn từ trong túi, đặt vào tay cô: “Trước đây, sản phẩm trong không gian đã từng biến mất một cách vô cớ, có phải em có thể chuyển đồ từ không gian của anh sang đó không? Em thử xem... cái này?”

Anh nói thật với Trầm Chanh. Trên thực tế, lý do anh đoán không phải là đồ vật biến mất một cách vô cớ, mà là sự d.a.o động dị năng của anh.

Lần trước đến thế giới của cô cần phải nhập dị năng không gian, Lệ Vi Lan đã mơ hồ đoán được dị năng mà anh d.a.o động mấy lần trước đó, đối chiếu với sản phẩm bị mất trong không gian, anh đã đoán ra nguyên nhân có thể xảy ra.

Một phần sản phẩm biến mất hàng ngày trong không gian có phải đã được mang đến thế giới của cô không?

Nghĩ đến điều này, trong lòng anh chợt động: có phải chiếc vòng cổ đẹp đẽ mà anh cố tình giữ lại này cũng có thể thuận lợi trao đến tay cô không?

Trầm Chanh nhìn vào lòng bàn tay của con trai: một chiếc vòng cổ bạch kim đính đá sapphire lớn bằng nửa lòng bàn tay của anh nằm yên trong lòng bàn tay anh, bạch kim và kim cương vụn bao quanh viên đá sapphire ở giữa có kích thước như một trái tim, đồ trang sức lấp lánh ánh sáng mơ hồ.

Loading...