Chuột biến dị ngoài số lượng lớn ra thì bản thân chúng không phải là đối thủ quá đáng sợ, nhưng điều mà Lệ Vi Lan không ngờ tới là trong số đó có một con chuột biến dị đầu đàn trông gần như giống hệt những con khác, lúc nó núp trong đàn chuột tấn công bất ngờ, có thể nói là không một tiếng động, nhưng móng vuốt của nó lại mang theo dị năng hệ kim, một vuốt xuống không chỉ rách da thịt, Lệ Vi Lan không kịp né tránh, suýt nữa bị m.ổ b.ụ.n.g ngay tại chỗ.
Cũng tại anh sơ suất, lượng dị năng lúc đó vừa mới hồi phục một chút, chỉ miễn cưỡng dựa vào dị năng dịch chuyển một tấc, tránh được một đòn chí mạng, nhưng lại không tránh được m.á.u nhỏ giọt xuống tí tách và cuộc truy sát tiếp theo.
Cuối cùng cũng nghĩ ra cách trốn trong đống rác, dùng mùi hôi nồng nặc vốn có xung quanh đánh lạc hướng khứu giác của lũ chuột, Lệ Vi Lan nhìn vết thương của mình dần hồi phục, tự giễu cong nhẹ khóe môi.
Thời khắc quan trọng vẫn phải nhờ sự giúp đỡ của cô mới có thể thuận lợi thoát thân, Lệ Vi Lan không hối hận vì mình đã cạn kiệt dị năng đến mức gần c.h.ế.t vì truyền đi một lượng lớn dị năng hệ không gian, anh để tâm nhất chính là lại khiến cô lo lắng.
Chuyện bên cô thế nào rồi?
Chờ anh nhé, Chanh Chanh.
Mặc dù không biết đổ đầy 1000 điểm dị năng hệ không gian có thể gặp được cô hay không, nhưng dù chỉ có một chút khả năng, Lệ Vi Lan vẫn muốn làm đến cùng.
Với anh mà nói, mọi thứ hiện tại đều là do cô ban tặng, cho nên dù có trả lại cho cô tất cả cũng rất công bằng.
Lệ Vi Lan nặng nề thở dốc hai hơi, ngẩng đầu nhìn bầu trời màu chì, đợi dị năng hồi phục một chút, lại ấn vào cửa sổ mà chỉ anh mới nhìn thấy và chạm vào được trước mặt, tiếp tục bắt đầu điên cuồng truyền dị năng.
**
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-294.html.]
Ngày hôm sau, Trầm Chanh trước tiên tìm một luật sư--- Đây là một luật sư có tiếng tốt ở địa phương mà cô đã so sánh đi so sánh lại trên mạng, họ Vương.
Luật sư Vương hiển nhiên không ngờ lại là một cô gái trẻ như vậy, càng không ngờ câu đầu tiên cô nói lại là: “Luật sư, chào anh, bây giờ e rằng tôi chỉ trả nổi phí tư vấn theo giờ, nhưng tôi muốn làm hợp đồng phí đại diện rủi ro với anh.”
Hắn sửng sốt một chút.
TBC
Cô gái nhỏ trông có vẻ đơn độc, ăn mặc cũng giản dị, không giống như người hiểu rõ những khúc mắc trong này.
Hôm nay nhận được điện thoại trình bày tình hình của cô, nghe có vẻ đáng thương, hắn vốn có việc khác nhưng vẫn dành thời gian cho cô trước, cũng chỉ là vì nhất thời thấy thương hại mà thôi.
Giờ lại nói đến hợp đồng phí đại diện rủi ro?
Hắn cau mày hỏi: “Hợp đồng phí đại diện rủi ro là yêu cầu thấp nhất của chúng tôi, giá trị mục tiêu của cô là bao nhiêu?”
Trầm Chanh gật đầu, cố gắng bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay cô ta dính nhớp, mồ hôi đầm đìa: “200 vạn.”
Lúc này luật sư Vương mới coi trọng, cẩn thận nghe Trầm Chanh trình bày tình hình, nhìn túi hồ sơ cô đặt xuống, cau mày suy nghĩ.
Tính theo giá trị, người già đã mất để lại ba căn nhà--- Căn lớn nhất có sân có giá thị trường hơn 600 vạn, còn có hai căn nhà cũ hơn, giá một căn khoảng 200 vạn.
“Thỏa thuận từ bỏ quyền thừa kế di sản” trong túi hồ sơ, chủ yếu đề cập đến quyền sở hữu ba căn nhà này.