Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:58:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một nửa còn lại đã bị những người có năng lực trói cánh và ném sang một bên.

Nhìn thấy số lượng con cháu của mình ngày càng ít đi, con gà biến dị vốn chỉ định ở bên trong không ra ngoài tức giận kêu lên một tiếng, những người có năng lực bên ngoài vốn còn rất náo nhiệt chỉ nghe thấy một tiếng “ầm ầm”, mái nhà của trang trại nuôi gà bị lật tung lên!

Một con gà biến dị cao tới ba bốn mét nhảy lên mái nhà bằng một chân, nếu không phải vì nó quá nặng khiến mái nhà sụp xuống khiến nó suýt ngã thì màn ra mắt này vẫn rất có khí thế.

Còn bây giờ thì…… bên dưới còn có người “phụt” một tiếng cười ra tiếng.

Không tính toán được trọng lượng khiến mái nhà sụp xuống là thế nào, có hơi ngốc nghếch là sao?

Con gà đó vỗ cánh “cục cục”, “cục cục” kêu lên, mỏ há ra rồi lại ngậm lại, nhưng mặc dù trông nó tức giận đến mức không thể kiềm chế, nhưng những người có mặt ở đó hầu như không ai hiểu được nó đang tức giận và phản đối điều gì.

Ngoại trừ Trầm Chanh đã tự dùng kỹ năng ‘giao tiếp với động vật’.

Cô nghe một lúc, “ha ha ha ha” cười lên.

“Trộm gà bắt chó, các ngươi là lũ trộm gà bắt chó thối tha!”

“...” Nghĩ đến việc “cục cục” thực ra là đang lặp đi lặp lại câu này, rất muốn dạy cho con gà này cách chửi bới được không?

Không có trộm gà, bọn họ rõ ràng là cướp chính đáng.

TBC

Trầm Chanh cười xong, tay vẫn không quên ném một kỹ năng “an ủi động vật” qua đó, là một người bảo vệ động vật và bạn của động vật có thâm niên, sau khi cô dùng kỹ năng, con gà vừa rồi còn đang nhảy dựng lên chửi bới lập tức bình tĩnh lại.

Nó chớp chớp đôi mắt đậu xanh, tò mò nhìn xung quanh, phát ra tiếng kêu tò mò: “Là ai? Là ai? Ra đây? Là ai?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-277.html.]

Trầm Chanh suy nghĩ một chút, lúc này mới dùng phép biến thành gấu, con gấu to béo lắc lư đi tới, ngồi phịch xuống đất, ngốc nghếch nhìn về phía con gà, gãi gãi đầu.

“Là ngươi sao?” Con gà không ngờ rằng kẻ đến gây sự lại là một con gấu --- hơn nữa trông còn béo và khỏe, nhìn dáng vẻ yêu kiều của nó, lúc đi còn lắc lư cái m.ô.n.g béo, nhìn thế nào cũng thấy được nuôi dưỡng rất tốt, cuộc sống còn tốt hơn cả gà!

Sự tức giận từ từ tiêu tan, thay vào đó là sự phẫn nộ trong lòng.

Gấu có gì tốt? Lại không có lông đẹp, lại không đẻ trứng, còn không biết bay!

Những con người c.h.ế.t tiệt này đã nuôi một con vật vô dụng như chó gấu này, chắc sẽ không g.i.ế.c gà lấy trứng chứ?

Đôi mắt đậu xanh của con gà chớp chớp, gian xảo hỏi con gấu to trước mặt: “...... Ngươi thường ăn gì?”

???

Trầm Chanh không hiểu ý của nó, trực tiếp trả lời: “Cơm, thịt và rau.”

“Cái gì?” Con gà đột nhiên kích động, “Có thịt có rau có cơm?”

Nhìn con gấu béo ú này không giống như bị ngược đãi, con gà trầm ngâm một chút, đối với người đàn ông đứng giữa đội, hai tay khoanh trước ngực, trông giống đội trưởng nhất trong đội mà nói: “Này, ta đi theo các ngươi, các ngươi cho ta ăn có được không?”

Phó Ngôn Châu không biết tại sao nó đột nhiên lại để mắt đến mình.

Nhưng trong tai hắn, “cục cục” chỉ đơn giản là “cục cục” mà thôi.

Hắn đang do dự, nhiệm vụ trước mặt Trầm Chanh đã được cập nhật:

[Gà biến dị muốn giao dịch với ngươi: căn cứ chịu trách nhiệm về ba bữa ăn hàng ngày và việc chải chuốt, dọn dẹp chuồng gà của nó. Một nửa số trứng nó đẻ mỗi ngày có thể cung cấp cho căn cứ sử dụng và nuôi dưỡng.

Loading...