Hi Bắc trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó, họ đã nói sẽ bắt gọn những kẻ muốn lợi dụng Phó Ngôn Châu để gây chuyện, anh trai cô ta đã ở dưới dẫn người chuẩn bị sẵn sàng, chỉ là không ngờ người rất ít khi xuất hiện ở căn cứ kia lại đích thân đến, bây giờ còn đưa ra lời hứa như vậy.
TBC
Cô có lá bài tẩy gì?
Nếu không làm được, căn cứ chẳng phải sẽ trở thành trò cười sao!
Hi Bắc vốn định thanh trừng những kẻ có ý đồ khác, g.i.ế.c gà dọa khỉ, những người khác tự nhiên cũng không dám gây chuyện nữa.
Nhưng bây giờ chỉ xử lý được kẻ cầm đầu, trong lòng Hi Bắc thực ra có chút không thoải mái.
Đôi mắt sáng lấp lánh của Phó Ngôn Châu nhìn sang: “Hi Bắc, đã đến trang trại nuôi gà ngoại ô rồi, chúng ta cũng đi thôi!”
**
Cách chỉ huy đội của Trầm Chanh khác biệt rất lớn so với Lệ Vi Lan.
Tất nhiên là vì hệ thống trò chơi đã mở ‘hack’.
Cô có thể nhìn thấy trước vị trí của kẻ địch, thậm chí còn nhắc nhở trước cho tất cả mọi người trong đội biết đối thủ đang ẩn núp ở phương vị nào, sẽ tấn công từ vị trí nào.
Tóm lại, trên đường đi đánh úp... đánh úp là không tồn tại.
Cách chỉ huy đội như vậy khiến cho những người cùng cô thực hiện nhiệm vụ này, dù miệng không nói nhưng trong lòng đã xếp cô tiểu thư ‘Chanh Chanh’ có cái tên nghe rất đáng yêu này vào loại ‘tuyệt đối không thể trêu chọc’, chỉ cần là người tham gia, đều tâm phục khẩu phục, không còn phản ý nữa.
Tất nhiên Trầm Chanh không nhận ra điều này. Đối với cô, chỉ là cúi đầu nhìn màn hình điện thoại rồi phát đi thông báo mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-275.html.]
Nhưng tại sao... ánh mắt của những người trong đội nhìn cô lại ngày càng nóng bỏng thế này? Giống như nhìn thấy vị cứu tinh nào đó vậy.
Trong lòng Trầm Chanh thực ra cảm thấy rất khó hiểu, nhưng thấy đã đến trang trại nuôi gà: Trên bãi cỏ xanh mướt trên màn hình, toàn bộ đều là những chú gà con màu vàng non chạy khắp nơi!
Oa!
Xem ra vị tổ tiên gà này rất biết đẻ nhỉ!
Đây quả thực là, gà con gà cháu vô cùng vô tận!
Con gà này lợi hại quá rồi! Bắt về, mang về để đẻ tiếp!
Mắt Trầm Chanh sáng lên, nhìn màn hình khiến cho con gà biến dị đang nằm ấp trứng ở một góc nào đó trong trang trại nuôi gà run lên.
Trầm Chanh thấy thích thú, nhìn những chú gà con chạy khắp nơi trên màn hình mà chảy nước miếng, trong đầu lập tức nghĩ đến vô số món ăn có thể làm từ thịt gà: Gà xào chua ngọt, gà kho, gà cay, gà luộc, gà hầm gừng, tất nhiên còn có gà rán!
Chỉ cần nhìn những chú gà con này thôi, là có thể nghĩ đến tương lai có thể nâng cao đáng kể mức sống của người dân căn cứ rồi!
Những chú gà con chạy khắp nơi kia là gì chứ, rõ ràng là đầy rẫy đồ ăn mà!
Trầm Chanh ra hiệu cho những người có năng lực đi theo xung quanh “lên thẳng”, Phó Ngôn Châu đi theo sau cô ngây người: liều lĩnh vậy sao?
Trầm Chanh nhìn khắp nơi cũng không tìm thấy con quái vật biến dị của trang trại nuôi gà, cô nghi ngờ, con quái vật biến dị này hẳn là phải đợi đến khi họ bắt gà con xong mới từ trong ổ của nó chui ra.
Đã như vậy, không bắt gà con thì không đánh nhau được sao?
Những người có năng lực có mặt tại đó nhận được chỉ thị của cô, mặc dù đúng là có một số người còn đang do dự, nhưng phần lớn mọi người sau màn trình diễn trước đó của Trầm Chanh đều có một sự tin tưởng mù quáng vào cô, lập tức tản ra, bắt đầu rón rén đi theo sau những chú gà con.