Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-04-12 01:23:13
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Mặc sửng sốt.

Hắn vốn định 10 vạn, bây giờ lại tăng lên 30 vạn...

Một vụ mua bán lớn như vậy, tiền đặt cọc thường là khoảng 30 phần trăm, người này cũng coi như biết làm người, còn tăng thêm 10% tiền hoa hồng.

Lý Mặc nghĩ đến khoản hoa hồng mình có thể nhận được sau khi vụ mua bán này thành công, lại nhìn con d.a.o trong tay anh, do dự một lát rồi cuối cùng gật đầu đồng ý: “Được.”

Trầm Chanh chứng kiến toàn bộ quá trình đàm phán giữa người đàn ông nhỏ bé của mình và ‘thương nhân’ này, mãi đến khi Lệ Vi Lan ra khỏi cửa chợ đen, cô mới nhỏ giọng nói: “Em không còn mười vạn thứ hai.”

Có chút tủi thân.

Hu hu hu, nếu còn có thể mua được 10 vạn điểm tín dụng, mẹ sẽ mua cho con, nhưng mà con à, đó là ‘mua giới hạn thời gian’, còn giới hạn mua một cái, có lẽ là trò chơi sợ lạm phát chăng?

Dù sao thì mua xong cái này là không còn nữa!

Trong giọng nói của cô mang theo một chút xấu hổ.

Lệ Vi Lan dừng bước.

Anh rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác, nếu cảm giác của anh không nhầm thì cô đang xấu hổ.

Lệ Vi Lan vốn không có ý định lấy thêm 10 vạn, lúc này nghe thấy giọng nói của cô, anh không tự chủ được mà hơi cong môi, tự nhiên nói: “Anh không cần thêm 10 vạn nữa.”

“Hả?” Trầm Chanh ngẩn ra.

Lệ Vi Lan cười khẽ, còn chưa kịp giải thích lý do thì đã nghe thấy giọng nói có chút mất mát của cô: “Vậy... được rồi.”

Con trai mình nhất định là đang nghĩ cách tiết kiệm tiền cho mình!

Một đứa con trai hiểu chuyện và chu đáo như vậy, sao lại có cảm giác... hơi có lỗi với nó nhỉ?

Lúc này, trò chơi hiện ra một nhiệm vụ mới:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-128.html.]

[Bán lúa gạo tại căn cứ Đằng Long. Gợi ý nhiệm vụ: Giá bán không được thấp hơn 20 điểm tín dụng/kg, và không được để căn cứ Đằng Long phát hiện ra danh tính người bán. Đã bán: 0/4000 (Lúa gạo đã bán vẫn được tính vào tổng số của nhiệm vụ 1)]

“???”

Trầm Chanh ngây người.

Nhiệm vụ trước đó, con trai yêu cầu cô lưu trữ 4000 phần lúa gạo.

Bây giờ đã bốn ngày trôi qua, trong kho chỉ có khoảng 160 phần lúa gạo. Vậy mà con trai lại muốn bắt đầu bán số lúa gạo trong kho đi?

Bán cho ai?

Làm sao để đảm bảo căn cứ Đằng Long không phát hiện ra người bán?

Hơn nữa...

Lúc này, trên màn hình xuất hiện một dị năng giả mặt mày buồn rười rượi đi tới, hắn có vẻ đang suy nghĩ nặng nề, vai vô tình va vào vai Lệ Vi Lan nhưng cũng không để ý, thất hồn lạc phách nói một câu “Xin lỗi” rồi đi mất, nhưng Trầm Chanh lại thấy trên đầu hắn xuất hiện một hàng trạng thái mới:

[Có thể bán lúa gạo: 0/100]

Hả!

Trầm Chanh điều chỉnh lại ống kính trước sau, cô phát hiện những người đi ngang qua ven đường, nhìn có vẻ như vừa từ hướng tòa thị chính đi tới đều có trạng thái như vậy: [Có thể bán lúa gạo 0/60]

[Có thể bán lúa gạo 0/20]

Mặc dù số lượng không giống nhau, nhưng rõ ràng đây chính là chỉ dẫn của nhiệm vụ này: phải bán một lượng nhỏ sản lượng hàng ngày cho những dị năng giả này.

Con trai mình muốn làm gì?

TBC

Trong lòng Trầm Chanh dấy lên một dấu hỏi lớn.

Trầm Chanh suy nghĩ một chút, rồi nhấp vào nút “Giao dịch” với dị năng giả chỉ yêu cầu “0/20”, sau đó theo lời nhắc của hệ thống, cô kéo 20 phần lúa gạo ra, đặt sang bên mình, rồi nhấp vào “Xác nhận giao dịch.”

Loading...