Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-04-12 01:21:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô... trong mắt cô, anh rốt cuộc là như thế nào!

Một người đàn ông to xác mặc phong cách này, cô cũng không thấy chướng mắt sao!

Trầm Chanh nghe thấy trong tai nghe giọng nói có chút lo lắng, do dự và hơi bực bội của con trai: “Tại sao lại mặc cho anh cái này?”

“Tất nhiên là vì dễ thương rồi!” Trầm Chanh cười nói: Bây giờ cô có thể hiểu được tại sao một số cô gái xung quanh lại đặc biệt thích nạp tiền mua quần áo cho nhân vật nhỏ trong game, nói thật, khi bạn nhìn thấy đứa con nuôi của mình biến hóa đủ mọi phong cách, có thể thỏa mãn đủ mọi khát vọng của bạn, trong lòng thực sự sẽ cảm thấy có một cảm giác tê tê, như thể bị cào vào chỗ ngứa nhất.

Spongebob hay gì đó, cộng thêm chất liệu mềm mại, tất nhiên chỉ có mang lại một cảm giác, đó là rất dễ thương.

Dễ thương đến mức cô muốn sờ nhẹ một cái.

Trầm Chanh nghĩ vậy, cũng làm vậy, cô đưa tay chọc chọc vào trán con trai trên màn hình, chọc đến mức anh ngơ ngác ngẩng mặt lên, cô vẫn chưa thấy đủ lại chọc chọc vào má anh, cho đến khi trên khuôn mặt vốn dĩ bình thản của anh chỉ còn lại vẻ ngơ ngác, cô mới cười “hì hì”, dừng tay lại.

Lệ Vi Lan càng cảm thấy không ổn.

Anh là một người đàn ông trưởng thành, không phải là loại trẻ con mập mạp mềm mại.

Cô chơi với trẻ con, có tương tác với trẻ con như vậy... anh sẽ thấy rất bình thường, nhưng tương tác như vậy với một người đàn ông đã trưởng thành, hơn nữa vì thường xuyên c.h.é.m g.i.ế.c mà toàn thân đầy cơ bắp cứng rắn như anh, anh luôn cảm thấy có vẻ như có chỗ nào đó không ổn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-121.html.]

Lệ Vi Lan do dự một chút, anh thực sự có chút sợ giống như trước đây, hỏi “Anh có thể nghe giọng nói của em không” lại kích hoạt điều cấm kỵ nào đó, hoặc lại khiến cô mất tích rất lâu, nhưng sự nghi ngờ đối với bản thân vấn đề này đã lấn át sự bất an trong lòng anh, anh hơi do dự một chút, vẫn hỏi ra câu này: “Trong mắt em, anh như thế nào?”

Trầm Chanh vốn đang xoa mặt xoa rất vui, mặc dù trò chơi này không phải là trò chơi toàn cảnh, không thể cảm nhận được cảm giác của làn da một cách chân thực, nhưng nhìn biểu cảm của nhân vật nhỏ trên màn hình, cô dường như có thể hoàn toàn hiểu được trạng thái tâm lý của anh đang d.a.o động vì từng hành động của cô.

TBC

Nhìn đôi môi con trai mấp máy dường như nói một câu gì đó, nhưng ngoài chữ “em” đầu tiên ra, truyền đến toàn là tiếng điện lưu ZZZZZ.

Màn hình cũng nhấp nháy một lúc, đột nhiên “bụp” một tiếng, điện thoại phát ra một chút tạp âm “ZZZZZ”, chuyển sang biểu tượng hoa cúc tự động tắt máy.

“???” Tự động tắt máy rồi!?

Điện thoại của Trầm Chanh trước đây cũng từng xảy ra chuyện như vậy, đôi khi mở máy trong thời gian dài mà không khởi động lại cũng không cập nhật hệ thống, điện thoại thỉnh thoảng cũng sẽ phản đối tắt máy một lần.

Nhưng cô đã bỏ lỡ câu nói đó của con trai rồi!

Trầm Chanh hơi bực tức trừng mắt nhìn điện thoại, nhưng biểu tượng hoa cúc cứ xoay mãi quay mãi, Trầm Chanh dù có ép buộc tắt máy hay thử sạc pin rồi mở lại cũng không giải quyết được vấn đề này, cô đoán là do điện thoại của mình đã cũ, bộ nhớ không đủ nên bị treo máy.

“...”

Xem thời gian cũng gần 12 giờ rồi, nghĩ đến nhiệm vụ hôm nay dù sao cũng đã hoàn thành, Trầm Chanh đành thở dài, chui lên giường chuẩn bị đi ngủ.

Loading...