Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 70

Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:36:45
Lượt xem: 41

Đào đất cũng có điều cần chú ý, đó chính là đào sâu cỡ nào.

Quan Triệu Hưng đã để ý đến Sở Thấm kể từ lúc bắt đầu làm việc, không vì lý do gì khác mà vì cô là người yếu nhất trong cả tổ.

Nhưng mà… Ông ấy lại nhìn thấy Sở Thấm đã đào xong một dải đất chỉ trong vòng nửa tiếng.

Ông ấy vô cùng kinh ngạc, ngay sau đó lại cảm thấy cô đang làm bừa, phần đất đào ra chắc chắn không ổn.

Đùa à, ông ấy mới đào được ba phần tư dải đất thôi đấy!

Quan Triệu Hưng không nhịn nổi nữa, nhíu mày đi về phía cô, ông ấy vừa đi vừa nghĩ: Lát nữa nên mắng thế nào đây, phải mắng sao cho người này tỉnh ra mà còn phải giữ lại thể diện cho người ta nữa.

Dù sao cô gái nhà người ta cũng cần mặt mũi.

Nhưng khi nhìn thấy phần đất được xới xong, ông ấy đã cảm thấy bất ổn.

Vô cùng kinh ngạc!

Phần đất không phải chỉ đào một lớp mỏng ở trên mà được đào sâu như một người nông dân lành nghề vậy.

Không chỉ có nửa đầu dải đất mà nửa sau cũng vậy. Điều này đồng nghĩa Sở Thấm không hề ăn bớt ăn xén, người ta quả thật làm việc vừa nhanh vừa chuẩn.

Quan Triệu Hưng mấp máy môi, khi thấy cô chuẩn bị đào sang dải thứ hai thì lúng túng quay về.

Không ngờ ông ấy còn không làm bằng một cô gái trẻ tuổi!

Thật ra Sở Thấm được Quan Triệu Hưng dán mác “làm được việc” đang rất phiền muộn, cô cảm thấy có gì đó không ổn lắm.

Giác quan thứ sáu được cô rèn luyện trong những ngày tận thế rất nhạy cảm, sau khi đào xong một dải đất, cô biết ngay có chỗ nào không đúng lắm.

Sở Thấm ngồi xổm xuống và sờ vào đất.

Đất không ổn! Rõ ràng hơi khô.

Đáng lẽ vào thời điểm này nên có mưa xuân rồi, Sở Thấm lục lại ký ức của nguyên chủ, năm ngoái vào lúc này đã có hai ba cơn mưa rồi.

Nông dân sống dựa vào thời tiết.

Câu nói này là sự thật, trên đồng ruộng, không phải bạn bỏ ra bao nhiêu công sức thì sẽ thu hoạch được bấy nhiêu, mọi thứ đều phải dựa vào thời tiết.

Ông trời có chịu mưa hay không, có chịu ngừng mưa hay không, hoạc là ông trời có chịu mưa thuận gió hòa hay không, có đôi lúc dù bạn cố gắng đến mức nào thì vẫn bất lực trước ông trời.

Trong lòng Sở Thấm chợt trở nên nặng nề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-70.html.]

DTV

Nếu trời không mưa nữa thì có lẽ thu hoạch năm nay sẽ không tốt lắm.

Nhưng cô không có cách nào giải quyết những chuyện này, chỉ có thể ngoan ngoãn xới đất thôi.

Những người khác trong thôn thì không biết sao? Thôi cho xin đi, bọn họ mới là người trồng trọt hơn nửa đời người, hiểu rõ hơn cô.

Quả nhiên, ông nông dân ở chỗ khác lấy một nắm đất và chậm rãi ma sát ở trong tay, cảm nhận độ ẩm của đất.

Đôi mắt đục ngầu chậm rãi mở to, người nọ rải đất xuống rồi thở dài: “Phải chú ý rồi, nếu đến lúc gieo hạt vẫn chưa có mưa thì phải gọi người đi lấy nước tưới ruộng.”

Nhìn đi, thật ra vẫn có cách thôi.

Dù ông trời có lợi hại đến mức nào, hay người có nhỏ bé hơn đi chăng nữa, mọi người đều sẽ cố gắng đến giây phút cuối cùng, không hề cam chịu.

Thật ra những ngày xới đất không thoải mái hơn việc xúc than bao nhiêu, bởi vì phải cày bừa rất lâu, trái lại còn mệt hơn.

Ngày nào Sở Thấm về nhà phải ngồi trong sân nghỉ ngơi một lúc mới được, đến cơm tối cũng không có tâm trạng nấu, cuối cùng cô đã hiểu được vì sao người lớn cứ thích sai vặt con nít rồi.

Bây giờ trong nhà chỉ có một chút chó… Nếu đổi thành đứa trẻ trên sáu tuổi, cô cũng sai bảo!

Thảo nào lúc trước chú Sở mỗi lần đi làm về đều ngồi hút thuốc trong sân, khuôn mặt tối sầm lại, không chịu làm gì cả.

Suy đi nghĩ lại thì thím Sở kiên trì thật.

Sở Thấm đ.ấ.m bóp cánh tay tê rần, lớn tiếng gọi: “Tiểu Bạch!”

Tiểu Bạch lập tức phóng tới từ ruộng rau, vẫy đuôi chạy quanh bên chân cô.

“Đi lấy bát cơm của mày qua đây đi.”

Tiểu Bạch vừa nghe thấy hai chữ “bát cơm” đã phản ứng ngay, nó chạy vào nhà kho ngậm lấy bát cơm và kéo tới đây.

Sở Thấm sờ đầu nó, sau đó bỏ cháo khoai được làm ấm trên lò vào bát cơm, lại bỏ thêm hai miếng thịt dê vào đó.

Thịt dê được cô hầm vào buổi trưa, vẫn là hầm với củ cải trắng và mỡ dê vàng óng, sau khi nấu xong khắp phòng toàn mùi vị thơm ngon của thịt dê, cộng thêm vị ngọt thanh của củ cải, khiến Sở Thấm thèm đến mức chỉ nghỉ ngơi ba phút đã rửa tay ăn cơm.

Một lúc sau, trong phòng chỉ còn âm thanh nhai nuốt của Sở Thấm và Tiểu Bạch.

Chuyện mùa xuân không có mưa khá phiền não.

Đại đội trưởng mới nhậm chức – Hàn Định Quốc tìm đến bí thư chi bộ, cả hai mày chau mặt ủ họp bàn về nhiệm vụ sản xuất sắp tới.

Hàn Định Quốc nói: “Ruộng đất gần hồ thì không có vấn đề gì, còn những nơi ở phía trong phải từ từ dẫn nước tưới, phải làm rất nhiều việc.”

Bí thư chi bộ nhả ra một ngụm khói: “Nhiều việc cũng phải làm, nhiệm vụ năm nay khá quan trọng, đặc biệt là cải dầu.”

Loading...