Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 684: Ngoại truyện hôn nhân 7

Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:40:22
Lượt xem: 16

Ngoại truyện hôn nhân 7

Đầu bếp Vương vội từ chối, ông ấy cau mày nói: "Tôi đã nhận tiền công đầu bếp hôm nay rồi, sao có thể lấy số thịt này được chứ."

Sở Thấm quyết tâm nhét vào tay ông ấy: "Thôi chú cứ nhận đi, hôm nay nhiều người, cháu thấy trán chú đầy mồ hôi, thật sự là mệt mỏi, chú nhìn một chút xem tay còn run rẩy đây này."

Đầu bếp Vương chỉ có thể nhận lấy, cười cười nói: "Được, vậy lần sau còn làm nữa cứ đến tìm tôi."

Đúng lúc đó Kỷ Cánh Diêu trở lại, anh vừa vào bếp đã nghe nói như vậy, liền vội vàng nói: "Cái gì mà lần tới còn làm, câu này nghe hơi kỳ quặc đó."

Đang là ngày vui mà lần tới gì chứ.

Không có lần tới, cưới một lần là đủ rồi.

Đầu bếp Vương "Ai u”: "Xưởng trưởng Kỷ nghĩ đi đâu vậy? Tôi đang nói đến tiệc mừng đầy tháng mà!"

Sở Thấm lập tức nói như c.h.é.m đinh chặt sắt: "Không làm! Cái này cũng không làm! Dù gì đi nữa chỗ chúng ta cũng có rất ít người làm thế."

DTV

Có thể mời được gia đình và bạn tốt đến nhà ăn bữa cơm cũng coi là tốt rồi.

Coi như cô đã biết làm tiệc rượu hao tâm tốn sức cỡ nào, một trận tiệc rượu này còn mệt người hơn cô đi thu hoạch ba ngày trời.

Nếu làm thêm một đợt như thế, kiểu gì cô cũng phải ngất đi.

Làm xong đám cưới, những thứ khác Kỷ Cánh Diêu đều nghe theo Sở Thấm. Anh không dám khiêu khích cô nữa, cô thật sự có thể đá anh ra ngoài cửa chỉ với một cú đã.

Hai người dọn dẹp xong thì trở về nhà, về đến nhà, nhìn chiếc giường là chỉ ước được nằm xuống nghỉ ngơi một chút.

Sở Thấm móc tờ giấy đỏ thẫm trong n.g.ự.c ra, sau đó lại móc ra một túi vải, ánh mắt cô lấp lánh: "Trước tiên phải đếm tiền."

Kỷ Cánh Diêu ngồi đối diện cô, nhìn dáng vẻ mê tiền của cô cũng muốn cười, anh gật đầu đồng ý.

Sở Thấm đưa tờ giấy đỏ ghi chép nhà ai tặng thứ gì cho Kỷ Cánh Diêu: "Anh tính một chút, sau đó để em đếm tiền."

Trên bàn nhiều tiền thiểu một hào tiền, Sở Thấm cúi đầu, đếm rất là nghiêm túc.

"Tám xu, một đồng, một đồng năm, hai đồng..."

Đếm xong một xấp, Sở Thấm gói hết tiền hào vào một mảnh giấy. Còn tiền xu thì được thả vào một cái lon, lon này đã đầy hơn phân có, tất cả đều là số tiền cô để dành mấy năm nay, không chừng cũng đủ mua một cái xe đạp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-684-ngoai-truyen-hon-nhan-7.html.]

Ngay sau đó lại đếm những thứ tiền khác.

Người ta tặng quà, trên căn bản là dựa vào số quà mà cô tặng trước kia.

Cha mẹ nguyên chủ có nhân duyên không tệ, cho đến ngày nay Sở Thấm vẫn được hưởng thụ những gì bọn họ để lại.

Bởi vì năm đó cha mẹ nguyên chủ hào phóng, nên số quà tặng Sở Thấm nhận được hôm nay nhiều hơn so với cô dự đoán.

2 xấp tiền giấy 7 tờ, 3 đồng tiền xu.

5 xấp tiền giấy 2 tờ, 1 đồng.

1 đồng tiền giấy ngoài ý liệu có 8 tấm, 2 đồng tiền xu, mà 2 đồng tiền giấy 1 tấm, 5 đồng tiền giấy 5 tấm, 10 đồng tiền giấy lại 6 tấm.

Sở Thấm kinh ngạc đến ngây người, vội vàng tiến tới nhìn giấy đỏ cùng Kỷ Cánh Diêu.

"Em nói này, ở đâu ra nhiều 10 đồng như vậy." Sở Thấm lẩm bẩm.

Kỷ Cánh Diêu đếm trên giấy đỏ: "Cậu út, thím, còn có dì cả đều cho 10 đồng, anh họ cũng là 10 đồng, còn lại là lão Tạ cùng Gia Minh, bọn họ cũng cho 10 đồng."

Lão Tạ và Gia Minh là bạn cũ của Kỷ Cánh Diêu, Sở Thấm tiếp tục nhìn xuống, hai tờ 5 đồng khác đến từ đội trưởng Hàn cùng Trương Phi Yến, ngoài ra có ba tờ khác là Kim Kim Kim Ngọc cùng Lý Thái.

Kỷ Cánh Diêu cũng kỳ quái nói: "Kim Kim Kim Ngọc không phải còn đang đi học sao?"

"Đúng vậy." Sở Thấm than thở, chắc cái này là hai anh em đã móc hết của cải ra. Mấy năm này hai người đi theo cậu út Dương, cũng không biết được làm sao hai đứa thật sự kiếm được một ít tiền.

Nhìn đồ ăn thừa trên xe ngoài cửa, Sở Thấm suy nghĩ một chút rồi nói với Kỷ Cánh Diêu nói: "Đồ ăn thừa nhiều, lát nữa chúng ta đi phân phát cho thím Sở cùng thím Vũ Xuân đi, hôm nay họ lo trong lo ngoài cũng là mệt nhọc."

Kỷ Cánh Diêu gật đầu một cái.

Nói xong, hai người cũng đếm xong tiền, Sở Thấm cất kỹ tờ giấy đỏ, về sau vẫn là phải dùng.

Sau đó hai người tê liệt trên ghế ngồi, bốn mắt nhìn nhau, không nhịn được bật cười, cười thật lâu không dứt.

Gió nhẹ thổi qua, lá cây cạnh nhà kêu xào xạc, cũng thổi cho cơn buồn ngủ dâng lên.

Thời tiết không lạnh không nóng.

Gió nhẹ không ẩm không khô.

Tháng năm đầy vẻ đẹp, cũng là tiết trời cho vạn vật trong nhân gian khoe sắc.

Loading...