Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 683: Ngoại truyện hôn nhân 6
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:40:21
Lượt xem: 14
Ngoại truyện hôn nhân 6
Mà thức ăn trên bàn cũng không phụ lòng mọi người mong đợi. Rau cải muối xào măng mùa xuân, thịt xào cà rốt hành tỏi, thịt vịt quay, cà xào, cải xanh xào, khoai tây sợi xào, thịt trộn đậu bốn mùa, đậu hủ chiên, trứng gà chưng cùng canh rong biển.
Tất cả mười món ăn đều được chuẩn bị rất chu đáo.
Những tiệc rượu ở đây phần lớn cũng mời mười món, chẳng qua là thức ăn này có được ngon hay không thôi.
Món có thịt cũng là thức ăn, của quả thanh đạm cũng là thức ăn.
Chỉ cần trên bàn có hai món ăn mặn là đã có thể làm cho mọi người trong thôn nói nửa năm, tiệc rượu có đến ba món thịt, còn có cả trứng gà chưng giống như Sở Thấm lại rất hiếm thấy.
Một bàn ngồi được 12 người, trong 12 người này lại lựa một người giúp mọi người chia thức ăn.
Đúng vậy, bây giờ tiệc rượu làm theo kiểu chia thức ăn, như người nước ngoài thì gọi là chế độ khẩu phần.
Nếu gọi như vậy thì hình như nghe cũng hay ho hơn.
Nhưng không biết được nước ngoài như thế nào, dù sao bây giờ bọn họ phải phân chia thức ăn cũng là bởi vì nghèo.
Mọi người ai cũng muốn ăn thịt mà! Vì miếng thịt thậm chí có thể xào xáo đánh nhau.
Vì vậy để chia phần thức ăn, còn phải chọn người công bằng liêm chính, tốt nhất là người đức cao vọng trọng.
Chia xong thì ai cũng ăn riêng, không ít người lựa chọn ăn ít một chút, thậm chí chỉ động một hai đũa.
Không phải thức ăn không ngon, mà là ăn quá ngon nên họ để dành, muốn mang về nhà cho người nhà ăn.
Đặc biệt là do người tới ăn tiệc cũng là người lớn, ai cũng nhớ đến con cháu ở nhà.
Bữa tiệc bắt đầu không bao lâu thì nhân vật chính đi ra.
Chiếc váy đỏ Sở Thấm mặc chính là váy dì Dương may cho cô. Cô cực ít mặc những màu sắc rực rỡ này, hôm nay mặc như vậy thật sự làm nhiều người kinh ngạc đến ngây người.
Rất nhiều người lúc này mới chợt nhận ra Sở Thấm xinh đẹp vô cùng.
Cô là kiểu trời sanh da trắng, bất kể phơi nắng thế nào, chỉ cần che chắn là sẽ trắng lại.
Cho dù cô bận bịu ra đồng làm nông, nhưng nắng mùa xuân không bằng ánh mặt trời giữa hè, Sở Thấm vẫn còn giữ được làn da trắng đã dưỡng suốt mùa đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-683-ngoai-truyen-hon-nhan-6.html.]
Cô nghĩ trong đầu: May mắn là làm hôn lễ lúc này, nếu như làm sau mùa thu, thì với bộ váy đỏ lúc này, cô toét miệng cười một tiếng cũng chỉ thấy được hai hàng răng trắng hấp dẫn ánh mắt người ta nhất.
Mắt Sở Thấm thì lại vừa to vừa sáng.
Trương Phi Yến luôn cảm thấy đôi mắt cô giống như những viên bi của cháu trai mình đời trước, rất sáng và có thần.
Cũng do đời trước Trương Phi Yến qua đời quá sớm, nếu cô sống thêm vài năm nữa, hiểu được định nghĩa kính áp tròng, là có thể hình dung chính xác loại cảm giác đó.
Cảm giác Sở Thấm trời sinh liền đã mang một cặp kính áp tròng, là kiểu có đôi mắt sáng đẹp bẩm sinh.
Gương mặt cô không tính là đẹp dịu dàng, không phải kiểu mặt trái xoan đa tình như nước, mà là một gương mặt khá góc cạnh.
Cộng thêm cô có lông mày rậm, chân mày hợp với hình dáng khuôn mặt càng làm tăng thêm sức mạnh, người nhìn vừa hấp dẫn vừa có ba phần mạnh mẽ.
Đi cùng với khí chất của cô, ba phần khí thế kia đã được cô kéo thành năm phần.
Sở Thấm làm tóc búi thấp, chân mang giày da Kỷ Cánh Diêu mua được, vóc dáng cô lại cao, vừa cao vừa gầy, còn tự tin mạnh mẽ, nhìn thấy là lòng người sinh vui sướng.
Kỷ Cánh Diêu cùng cô cùng chung hướng về phía □□ tuyên thệ, sau đó anh lại dắt cô đi mời rượu.
Sở Thấm thề, hôm nay tuyệt đối là cô ngày nói nhiều nhất trước giờ.
DTV
Gần như cô đi tới bàn nào cũng nói chuyện với tất cả mọi người một lượt, cho đến khi bữa trưa kết thúc, mọi người lục tục rời đi cô mới có thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi.
Cô quả thực không nghĩ tới, thì ra tiệc rượu lại kết thúc bằng việc cô ăn lấy ăn để phần cơm của mình.
Buổi chiều, Sở Thấm không đi lên ruộng, Kỷ Cánh Diêu cũng không đi làm.
Hai người giúp dọn vệ sinh nhà ăn, sau đó dọn dẹp đồ ăn thừa mang về nhà.
Những đồ ăn thừa này là chỉ những đồ còn trong bếp.
Còn thức ăn thừa trên bàn đã bị lấy hết, ngay cả nước sốt thức ăn cũng bị mất. Mấy dĩa thức ăn sạch sẽ như đã được lau qua vậy.
Còn dư nửa sọt cà chưa dùng đến, Sở Thấm bảo Kỷ Cánh Diêu dời nó lên xe ba gác. Thịt đã được ướp muối, lại được đầu bếp cho vào nồi nấu thì không dùng lại được. Thế nhưng khả năng dùng d.a.o của đầu bếp ở đây rất tốt, họ đã cắt những lát thịt rất mỏng, khiến cho hiện tại sau bếp còn dư lại một khối thịt heo lớn chừng bàn tay.
Sở Thấm suy nghĩ một chút, sau đó cô đi tìm bếp trưởng hôm nay.
"Chú Vương, chú mang số thịt này về đi." Sở Thấm nói.