Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 669
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:39:58
Lượt xem: 12
Hai ngày sau.
Mỗi sáng Sở Thấm thường dậy lúc sáng sớm, sờ nhiệt độ trong suối là biết hai ngày nay nhiệt độ không thay đổi gì.
Hôm qua cô đã nhào mì xong, ba cái tô lớn đựng cục bột được đặt ngay ngắn trong phòng ngủ.
Nhiệt độ trong phòng ấm áp nên cục bột được lên men dần.
Sáng hôm nay cục bột đã được lên men, lúc kéo lớp bột bên trên ra là có thể thấy từng lớp bột phồng đan xen bên trong.
Cô hài lòng gật đầu, rửa mặt xong rồi bắt đầu làm bánh bao.
Bánh bao trong không gian đã hết, trước mắt chỉ còn hai cái, cô phải bổ sung thêm một đợt nữa.
Sở Thấm làm bánh bao cực kỳ nhanh, cô vẩy bột mì lên ván gỗ, nhào cục bột rồi bỏ từng cục nhỏ vào lồng hấp, lúc hơi nước đầy lồng hấp thì bỏ vào nồi, hấp khoảng 18 phút là được.
Cô hấp bánh bao nhiều nên có kinh nghiệm, bánh bao của cô cực kỳ to, hấp khoảng 18 phút là tốt nhất.
Sở Thấm tốn hơn một tiếng làm bánh bao xong, để lại mấy cái rồi cất hết vào không gian.
Sau đó cô đi nấu cháo cùng mấy món rau nữa.
Cô đã nấu cháo trước khi làm bánh bao, rau là các loại dưa muối.
Chẳng hạn như khoai sọ muối cùng lá tỏi, chao và củ cải khô xào cay.
Bây giờ nhà cô có rất nhiều dưa muối, đến mùa đông có dưa muối sẽ kích thích vị giác.
Chỉ ăn kèm với dưa muối thôi thì không đủ, Sở Thấm còn múc thịt muối cay ra bổ vào nước ấm, mỡ heo muối ớt cay đỏ dần tan ra, lúc đó cô có thể phết lên bánh bao để ăn kèm.
DTV
Bữa sáng đơn giản nhưng cô ăn cực kỳ sung sướng.
Vì hôm nay phải làm việc nên Sở Thấm ăn sáu cái bánh bao cùng hai tô cháo, ăn no nê rồi mới ra ngoài.
Bảy giờ sáng, Sở Thấm đạp xe đến thôn Tịnh Thủy.
Trời đã sáng, có thể thấy mặt trời mới mọc phía đỉnh núi xa xa.
Phần lớn mọi người trong thôn đã dậy, nhà phía đông làm rớt cái chổi, nhà phía tây làm rơi cái bát, gà gáy chó sủa, tiếng các thím ồn ào gọi người nhà về ăn cơm, tiếng mấy đứa bé khóc òa lên, tiếng các chú huyên náo… hòa lẫn với nhau, náo nhiệt đến lạ.
Sở Thấm bóp còi, vòng qua các chú đốn củi về nhà, cười chào hỏi mọi người rồi đi vào con đường nhỏ.
Cô đạp xe cực kỳ nhanh, khoảng 20 phút sau đã đến nhà cậu út Dương ở thôn Tịnh Thủy.
Nhà cậu út Dương đã chuẩn bị đốt pháo, đúng lúc Sở Thấm đến, bị bà Dương nhét hai quả trứng gà đỏ vào tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-669.html.]
Sở Thấm trả lại: “Bà ngoại, cháu vừa mới ăn cơm rồi.”
Bà Dương nhét lại: “Vừa ăn xong cũng ăn được, sao không ăn trứng gà đỏ được, may mắn đấy!”
Sở Thấm không từ chối được, chỉ có thể bỏ vào túi: “Thế về nhà cháu ăn.”
Lúc này bà Dương mới hài lòng.
Mấy năm nay ở cạnh nhau, Sở Thấm cũng hiểu rõ bà cụ muốn người ta thuận theo, chuyện nhỏ phải làm theo, chuyện lớn cũng phải làm theo, nhưng có chuyện nào lớn mà Sở Thấm không làm theo đâu, thế nên quan hệ bà cháu rất tốt đẹp, Sở Thấm trở thành một trong những đứa con cháu hiếu thuận nhất với bà Dương.
Tiếng pháo nổ vang lên biểu thị cho căn nhà mới được xây.
Sở Thấm bịt tai em gái Dương lại, híp mắt vội vàng tránh ra xa.
Cậu út Dương lấy cuốc ra cười nói với Sở Thấm: “Ăn sáng chưa, trong bếp vẫn còn cơm, cháu chưa ăn thì đi ăn đi.”
Sở Thấm sờ túi: “Ăn rồi ạ, bà ngoại còn cho cháu hai quả trứng gà nữa.”
Nói rồi cô đến bên cạnh bắt đầu đào đất.
Không chỉ có mỗi mình cô và cậu út Dương đào đất mà còn có nhiều người họ Dương ở thôn Tịnh Thủy nữa.
Sửa đường cũng không phải cả thôn đi sửa, chỉ cần người ở lại không có gì làm thì cậu út Dương kéo đến giúp cả, ông ấy rất có duyên với người khác, tất cả mọi người đều bằng lòng giúp một chút.
Sở Thấm xen lẫn trong đám người, vì tốc độ của cô khá nhanh nên rất dễ thấy.
“Lúc trước nghe người ta nói Sở Thấm làm việc nhanh nhưng tôi mãi không biết thế nào, cuối cùng hôm nay cũng hiểu.
Có người cầm cuốc cười nói.
“Chẳng trách lại có đủ công điểm, đừng nói thôn Cao Thụ, thôn Tịnh Thủy cũng chẳng có ai so được với Sở Thấm cả.”
Có người nói thế.
Sở Thấm chỉ cười không đáp, cúi đầu đào tiếp.
Quả nhiên, sau khi thấy cô không chịu nói, người xung quanh cũng dẫn không nói về cô nữa, Sở Thấm còn nghe được vài câu chuyện khác.
Chẳng hạn như đường sắt hay cái gì đó, trong huyện còn chuẩn bị kênh Hồng Kỳ, đó cũng là một cái kênh mới.
Sở Thấm thầm nghĩ: Đường còn chưa sửa xong đã định sửa mương nước rồi, lại còn lấy tên là kênh Hồng Kỳ nữa.
Hơn nữa không biết công xã khác thế nào, chứ công xã của bọn họ vừa có sông vừa có đập chứa nước, không thể nói là trăm phần trăm nhưng cũng có đến bảy mười phần trăm diện tích đất không thiếu nước.
Cô nghĩ đến tình hình trong huyên bây giờ, cảm thấy kế hoạch này chắc c.h.ế.t từ trong trứng nước rồi, cũng có thể làm được một nửa thì không làm được nữa, chẳng biết ai nghĩ ra nữa.