Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 663
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:39:49
Lượt xem: 16
Trương Phi Yến ngồi xuống, để lộ nụ cười rạng rỡ: “Là nhà họ Lý ở công xã, cái nhà bán khoang lang khô trên đường Thạch Nhai á,”
Sở Thấm im lặng lần hai.
Chờ chút, sao nghe cứ quen quen nhỉ, có phải cô từng ghé qua cửa hàng này rồi, đúng không nhỉ?
Cô vội lục lại trí nhớ, tầm nửa phút sau thì tìm ra được thật, đúng là cô từng ghé qua cửa hàng của nhà đó, nhưng đấy đã là chuyện của mấy năm trước, lúc cô vừa xuyên tới chưa được bao lâu.
Thế tại sao Sở Thấm có thế nhớ ra nhanh như vậy?
Vì suy cho cùng thì gia đình đó cũng có chút quan hệ với mẹ nguyên chủ, nếu xét theo họ bên mẹ của nguyên chủ thì nguyên chủ phải gọi bà cụ nhà họ Lý một tiếng bà cô.”
Sở Thấm nghi vấn: “Ai của nhà họ Lý thế?”
Trương Phi Yến đáp: “Còn ai vào đây nữa, nhà họ Lý chỉ còn lại đúng một người chưa lập gia đình thôi mà đúng không? Đứa con thứ ba của Lý Lai Phúc đó.”
Sở Thấm nghĩ ngợi tiếp, rồi giật mình: “Là Lý Kiến Quân.”
Quả thật người này không hề tệ, tính cách kiên định, hiện đang làm việc trong xưởng ép dầu của công xã.
Công việc ở xưởng ép dầu chủ yếu là bán thời gian, nói vậy thôi nhưng hầu như lúc nào cũng ở xưởng ép dầu cả, chỉ là hàng năm, tới mùa thu hoạch, nếu có trường hợp khẩn cấp xảy ra thì họ cũng phải xuống ruộng.
Một tháng công nhân ở đó được hơn mười đồng, nếu xét trong công xã thì cũng xem như công việc lương cao, tính ra còn cao hơn cả nhân viên bán hàng ở xã cung ứng của công xã nữa kìa.
Vấn đề nằm ở chỗ này đây, tại sao cô lại biết mấy chuyện này ư? Không phải vì giữa cô và nhà họ Lý, mà là cô và Lý Kiến Quân có qua lại với nhau.
DTV
Bã đậu trong thức ăn gia súc của nhà cô được lấy từ đâu hả? Chính là từ chỗ anh ấy chứ đâu nữa.
Xưởng ép dầu đâu chỉ sản xuất dầu hạt cải với dầu đậu phộng, mà còn có cả dầu đậu nành nữa đó thôi. Sau khi ép đậu nành lấy dầu, sản phẩm phụ còn xót lại chính là bã đậu, thứ này chính là nguyên liệu không thể thiếu của các loại thức ăn gia súc cho heo trưởng thành đó.
À… nếu số lượng ít quá thì thiếu vẫn được, nhưng các lựa chọn thay thế như bã bông, bã cây cọ, bã đậu phộng, bã vừng… đều không tốt bằng bã đậu nành.
Cũng vì thế, nhờ cái cớ nghiên cứu thức ăn gia súc, sau khi nhận được sự chấp thuận của công xã, Sở Thấm lập tức thường xuyên tới xưởng ép dầu lấy bã đậu.
Thường xuyên qua lại, cô cũng dần thân thiết hơn với người họ hàng xa này, sau đó quan hệ cũng thẳng tiến tới độ có thể giáp mặt gọi một tiêng “anh”. Thật không ngờ giữa anh ấy và Trương Phi Yến còn có một đoạn lương duyên như thế.
Sở Thấm hiếm khi sinh lòng bà tám bỗng tò mò, đời trước chồng của Trương Phi Yến cũng là Lý Kiến Quân sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-663.html.]
Đương nhiên…
Không phải.
Cả hai đời đều lấy cùng một người thì có gì thú vị, hơn nữa bản thân và người chồng kiếp trước cũng chẳng yêu nhau sâu đậm tới nỗi thề thốt bên nhau ba kiếp.
Chuyện gì cần cãi vẫn cái, giận vẫn giận.
Có khổ có mệt, cuối cùng thứ duy nhất ràng buộc hai người là con gái.
Nhưng kiếp trước cô ấy chắc chắn bản thân đã làm quá đủ, không hề khiến con gái thất vọng, thế nên đời này, nếu đã có cơ hội làm lại, cô ấy sẽ sống vì chính mình, chứ hơi đâu ném cả đời mình xuống hố chỉ vì đứa con còn chưa chào đời.
Thế thì ngu xuẩn lắm.
Tuổi thật của Trương Phi Yến đã tận mấy chục, chẳng còn là cô thiếu nữ ngây thơ cho rằng có tình thì uống nước cũng no nữa.
Cô ấy từng lôi tất cả thanh niên còn độc thân xung quanh ra, viết hết tên tuổi lên giấy, sau đó nhờ vào ký ức kiếp trước mà phát hiện một con cá lọt lưới chất lượng cao là Lý Kiến Quân. Chất lượng cao không phải có ý bảo sau này anh ấy sẽ giàu có cỡ nào, mà đúng là cũng giàu có thật. Kiếp trước, sau khi cải cách mở cửa, anh ấy lên thị trấn mở nhà xưởng, kiếm được rất nhiều tiền, cuối cùng cả xa lẫn nhà đều đủ đầy, nghe đồn chuyện làm ăn tốt đến đổ mở cả nhà máy, trở thành công dân đóng thuế nhiều được chính phủ khen ngợi.
Nhưng điểm quan trọng nhất là tính cách anh ấy rất tốt.
Kết luận này đến từ chính người vợ trước của anh ấy đấy, cả vợ trước cũng khen thì là tốt thật rồi còn gì nữa.
Anh ấy và người vợ trước vì gen không phù hợp, khiến đứa nhỏ bị bệnh c.h.ế.t dẫn tới ly hôn. Mãi đến trước khi vợ trước đi bước nữa, cô ấy và người nhà luôn miệng khen anh ấy tốt, sau khi kết hôn thì không khen nhiều như trước, nhưng quan hệ thoạt nhìn vẫn tốt như cũ.
Trương Phi Yến nghĩ thầm, bản thân cũng chẳng tốt lành gì cho cam, chuyện ai đến trước thì được không có nghĩa lý gì với cô ấy cả. Huống hồ chi vợ trước của anh ấy cũng biết gen giữa hai người không phù hợp, có khi còn ước khỏi phải gả cho anh ấy nữa cơ. Thế nên nếu đã gặp được thì nhất định liều một phen.
Thế là cô ấy dũng cảm xông lên, may thay hai người đều cảm thấy đối phương rất thuận mắt, thế là mới chưa đầy hai tháng đã bàn xong chuyện đính hôn rồi.
Trương Phi Yến không nói tỉ mỉ, nhưng từ biểu cảm trên mặt cô ấy, Sở Thấm cũng đoán được đại khái Lý Kiến Quân ở kiếp trước sống cũng khá khẩm.
Cô vỗ vai Trương Phi Yến: “Được, đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ tới chung vui.”
Dù không vì cô ấy thì vì đống bã đậu, cô cũng nhất quyết tới.
Nghĩ đến bã đậu, trong đầu cô chợt hiện lên vài vấn đề về thức ăn gia súc cho heo sau trưởng thành mà mình đang nghiên cứu.
Thím Sở nói bảo cô bị ma nhập, e là tới ngủ cũng mơ thấy thức ăn gia súc.
Thú thật thì thím ấy không sai, đêm nay cô nằm mơ thấy thức ăn gia súc luôn này, mơ thấy mình cho lúa mạch vào máng heo.