Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 634
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:38:29
Lượt xem: 19
Bên phòng bếp cũng xây thêm một phòng cất đồ, nhưng Kỷ Cánh Diêu nói thật ra phải đổi mục đích sử dụng hai phòng này cho nhau, bởi vì nhà cô xây đúng, hướng phòng ngủ râm mát thoải mái, ngoài thích hợp để ngủ, còn thích hợp để chứa đồ.
Sở Thấm nghĩ nghĩ, trước hết cứ xây như vậy đã, dù sao nhà cô chỉ có một mình cô, đến lúc đó thích để đâu thì để.
Đã đến chập tối, mặt trời đã lặn về phía Tây.
Hôm nay chắc chắn là ngày Kỷ Cánh Diêu ở nhà Sở Thấm lâu nhất, Sở Thấm còn muốn mời anh ở lại ăn cơm tối, nhưng Kỷ Cánh Diêu còn có việc ở nhà máy cơ khí, nên anh chỉ đành đi về.
Sở Thấm đứng ở cửa, cô nhìn thấy anh xuống núi mà còn không quên nhặt những hòn đá nhỏ trên đường giúp cô, anh còn tiện tay đè những cành cây vươn ra khỏi hàng rào vào. Sở Thấm gãi mặt, cô nghĩ thầm tìm một đối tượng để an ủi mình lúc cô độc cũng không phải không thể.
Thế nhưng radio vẫn là công cụ an ủi tốt nhất.
Trùng hợp Sở Thấm lên thành phố, cô thấy được một đài radio ở cục lương thực thành phố.
Thứ đó có thể phát tin tức liên tục, nghe nói còn có thể phát những câu chuyện xưa, thậm chí còn biết tương thanh.[1]
[1]Tương thanh (tấu nói, tấu hài) là một trong những nghệ thuật biểu diễn của Trung Quốc, là loại hình khúc nghệ bắt nguồn từ cuộc sống với các hình thức là nói, học, chọc, hát, dường như đang cãi nhau nhưng lý lẽ rất khôi hài.
Trong nháy mắt, Sở Thấm cảm thấy bản thân bị trúng sét ái tình với nó.
Dù sao sớm hay muộn cô nhất định phải mua được một cái máy này!
*
Tuyết rơi đầy không trung, mọi người cảm nhận được nhiệt độ và tuyết rơi đều bình thường thì đều yên lòng.
Tuyết đầu mùa đến sau đại tuyết, trước mấy ngày khi có tuyết đầu mùa, Sở Thấm cảm thấy sẽ có gió tuyết, vì thế cô đã sớm phơi nắng chăn bông hai ngày rồi mới cất vào hòm gỗ, đồng thời lấy chăn tơ tằm trong hòm gỗ ra phơi nắng, phơi nắng khô thì dùng thay chăn bông.
Khỏi phải nói tơ tằm quả nhiên là đồ tốt, chẳng những nhẹ hơn bông, mà còn giữ ấm thoáng khí, ngày đầu tiên Sở Thấm dùng chăn tơ tằm, giấc ngủ của cô ngon hơn.
Đương nhiên từ trước đến nay giấc ngủ của cô đều không tồi, chăn tơ tằm có tác dụng dệt hoa trên gấm, cụ thể mà nói, tốc độ cô chìm vào giấc ngủ nhanh hơn một chút.
Sở Thấm lấy chăn tơ tằm ra, đồng thời đốt lò sưởi.
DTV
Nhà Sở Thấm dùng củi rất nhanh hết, trước khi vào đông cô đã lên núi bổ sung củi.
Đồng thời còn nhặt một ít đặc sản trên núi về.
Sở Thấm phát hiện trong núi có năm cây hạt dẻ và cây thông, thế nhưng có lẽ bởi vì đến quá muộn nên đã bị động vật nhỏ trên núi càn quét. Cô hái cả năm cây hạt dẻ mới được khoảng bốn mươi sáu cân hạt dẻ.
Hạt dẻ đã mở miệng, có thể luộc để ăn, mùi vị ngọt ngào và mềm, luộc xong để một tuần không thành vấn đề, lúc nào cũng có thể bóc ăn.
Còn cây thông thì bị Sở Thấm phát hiện ở sâu trong núi Hổ Đầu, nơi đó có lẽ là nơi sâu nhất trên núi mà cô từng đi vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-634.html.]
Trong núi sâu thảm thực vật xum xuê, cho dù là vào đông, những cành cây khô cũng có thể che ánh mặt trời.
Mà trên mặt đất thì rất nhiều lá cây hư thối, thậm chí còn có một lớp phân chim rất dày.
Sở Thấm kinh ngạc, cô không ngờ ở đây lại có phân chim.
Sau một lúc nhớ lại, những con chim ở xung quanh thường bay trên bầu trời chỗ sâu nhất trong núi Hổ Đầu, cũng không biết nguyên nhân là gì.
Thế nhưng cho dù nguyên nhân là gì, Sở Thấm nhìn thấy phân chim thì đó đều là của cô, với cô thì phân chim còn quan trọng hơn hạt thông. Nếu không phải phân chim quá nhiều, không thể nhét hết vào balo không gian, cô thật sự muốn lấy hết chỗ phân chim này, không để sót một chút nào!
Phân chim rất có tác dụng, cô bón một ít vào đất trồng rau nhà cô, như vậy vườn rau nhà cô không cần phân chuồng nữa.
Cô nguyện ý xử lý phân chim hơn phân chuồng.
Sở Thấm lấy kỹ năng vơ vét mạnh mẽ ra, cô vơ vét cả cánh rừng này, cuối cùng cũng tiếc nuối vì cô không thể vận chuyển hết số phân chim này được.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể dành ra hai ngày, mỗi ngày vận chuyển hai túi phân chim về nhà.
Vận chuyển xong, đương nhiên phải nói chuyện này cho đội trưởng Hàn, đáng tiếc đội trưởng Hàn không thích phân chim.
Đội trưởng Hàn khinh thường: "Cô bị ngốc sao, tốn công sức như vậy làm gì, thôn chúng ta không phải không có phân, có sức như vậy thì không bằng canh tác được nửa mẫu đất."
Sở Thấm: "... Nhưng nó thối."
"Thối thì sao, chỉ cần lương thực thơm là được." Đội trưởng Hàn khoát tay nói.
Ồ, hình như quả thế thật.
Nhưng hết cách, Sở Thấm vẫn lựa chọn phân chim.
Trong thôn không cần thì thôi, sau này cánh rừng kia chính là căn cứ phân của cô.
Mà ngoại trừ phân chim, Sở Thấm còn thu hoạch được năm cân hạt thông. Hạt thông rang chín có thể ăn dần, có thể ăn đến Tết.
Mùa đông năm nay lạnh, Sở Thấm xếp củi ngay ngắn trong lò sưởi, cờ tuyết rơi thì sẽ châm lò sưởi.
Bông tuyết bay tán loạn, mọi thứ bên ngoài được phủ một lớp trắng tinh.
Hai khóm hoa mai bên cạnh sân đã nở, một khóm là mai hồng.
Mấy ngày trước, Sở Thấm nghe Kỷ Cánh Diêu nói trên núi xã Lạc Thủy có mấy cây mai vàng, cô đã ám chỉ anh nhổ giúp cô một cây, để cô có đủ ba loại mai trắng, hồng, vàng.
Hoa mai nở một mình trong tuyết lạnh, một cây mai hồng kia sáng rực mắt, giống như báo hiệu mùa xuân mới vui vẻ sắp đến.