Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 594
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:23:10
Lượt xem: 23
Đội trưởng Hàn lại nói: “Bỏ đi, xây một cái nhà kho bằng gỗ tốn bao nhiêu thời gian chứ? Với lại… Chẳng phải cô luôn muốn xây một ngôi nhà mới à?”
Sở Thấm đáp: “Chuyện tôi xây nhà mới với xây nhà kho không liên quan tới nhau, thứ này có thể gỡ bỏ bất cứ lúc nào.”
“Vậy thì tôi có thể xây cho cô trong thời gian nửa buổi sáng.” Đội trưởng Hàn nói tiếp: “Cô không biết chứ, xưởng máy móc làm gạch sẽ thuận tiện hơn. Nếu cô không có quan hệ, tự mình đứng đợi ở lò gạch thì không biết bao lâu mới có thể lấy sợi, đến lúc đó chẳng bằng nhờ xưởng máy móc giúp đỡ, đây cũng là chuyện bình thường thôi.”
Sở Thấm lại liếc ông ta: “Ông lải nhải cằn nhằn lâu vậy làm gì, ông chưa nói lý do muốn tôi tới xưởng máy móc đâu.”
Đội trưởng Hàn dừng vài giây, sau đó nói: “Đi bàn chuyện làm ăn.”
Sở Thấm trợn trắng mắt: “Ai u, ông xem trọng tôi quá rồi, tôi làm gì có khả năng này.”
Sở Thấm nghi ngờ đội trưởng Hàn tới tìm cô để đi chấn bãi, đến lúc không đạt được thỏa thuận sẽ dùng đến cô.
Đội trưởng Hàn khen ngợi: “Miệng của cô rất hữu ích trong một số thời điểm mấu chốt, quan trọng là não cô hoạt động nhanh hơn người bình thường chúng tôi. Cô không cần lên tiếng, nhưng cô biết bên trong có bẫy không đúng không?”
Vừa nghe đối phương nói không cần lên tiếng, Sở Thấm không còn chống cự mãnh liệt vậy nữa.
Sở Thấm ngẫm nghĩ, nói: “Vậy được, khi nào đi gọi tôi.”
Đội trưởng Hàn nở nụ cười hài lòng: “Một tuần sau, có lẽ một tuần sau tuyết dải trên đường cũng tan bớt rồi.”
Sở Thấm nghĩ thầm, chưa chắc.
Còn lạnh mà!
Đội trưởng Hàn hiểu rất rõ về Sở Thấm, cô không thích cãi cọ hay nói những lời vô nghĩa với người khác, nhưng đầu óc cô rất hữu ích.
Trước khi đội trưởng Hàn rời đi, Sở Thấm bỗng nói: “Đội trưởng, tôi nghĩ ông cần thương lượng với mấy đội sản xuất khác trước khi đến xưởng máy móc, giá cả chắc chắn sẽ không giống hệt nhau, dù sao thì chuyện này liên quan đến chất lượng, nhưng phải thống nhất xem phạm vi ở mức nào. Nếu chúng ta ra giá quá thấp, các thôn khác không hài lòng sẽ quay ra trách ngược chúng ta.”
Suy nghĩ rất chu đáo!
“Cô nói không sai, nên như vậy.”
Đội trưởng Hàn khen được hai câu xong lại vội chạy ra khỏi cửa.
DTV
Sở Thấm nhìn sân nhà lại trở nên yên tĩnh một lần nữa, cô thở phào một hơi, vừa ngâm nga khúc hát vừa làm nhà kho bằng gỗ.
Thật là tốt, đợi đội trưởng Hàn thống nhất ý kiến những việc này chắc cũng phải đến nửa tháng sau.
——
Chắc mấy chốc mà nhà kho gỗ đã được hoàn thành, nó được xây dựng dựa trên chính những bó củi mà Sở Thấm tích cóp mấy năm nay.
Mấy năm nay Sở Thấm thường lên núi tìm gỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-594.html.]
Tất nhiên, dùng gỗ tốt sẽ rất tiếc, dù sao thì nhà kho gỗ cũng chỉ là nhà kho gỗ mà thôi, dùng một hai năm sẽ tháo dỡ.
Gỗ tốt nên để dành xây nhà thì hơn.
Có điều…
Sở Thấm xây nhà bằng gạch ngói, vậy có dùng đến gỗ được không? Dù gì cô cũng là người có thép.
Ai nha! Sở Thấm chưa từng sử dụng thứ tốt như vậy, cô không biết nên dùng thanh thép xây nhà kiểu gì, cũng rất khó để tưởng tượng ra căn nhà sẽ trông như thế nào.
Sở Thấm quyết định bắt đầu vẽ bản thảo từ năm nay, tránh để đến lúc đó lại xây chẳng ra hình ra dạng gì.
Bước tiếp theo là học cách xây nhà bằng gạch ngói.
Vấn đề là cô phải học ở đâu? Sở Thấm ngẫm nghĩ, sau đó cô nhìn về phương xa, phía xưởng máy móc.
Sở Thấm choáng váng, chẳng phải xưởng máy móc luôn xây dựng không ngừng ư?
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Đúng như Sở Thấm nghĩ, nhiệt độ tăng rất chậm, mấy bông tuyết đọng rất khó tan.
Sở Thấm không lo lắng việc cày bừa vụ xuân có bị chậm trễ hay không, kho lúa nhà Sở Thấm đã đầy ắp. Mà rau dưa trong chuồng heo vẫn xanh mướt, tóm lại là cô không thiếu rau dưa ăn.
Lại nói, cách thức trồng rau trong chuồng heo của cô thành công ngoài mong đợi, rau chân vịt ăn không hết, rau hẹ cứ cắt lại mọc, sinh sôi phát triển không ngừng.
Ngoài ra còn có những cây hành mạnh mẽ trên nền tuyết trắng xoá, ngoài ra còn có cây tể thái vừa mọc lên do nhiệt độ tăng nhẹ.
Không những không thiếu đồ ăn, Sở Thấm còn có thể đưa đồ ăn cho thím Sở, cậu út và dì cả.
Thím Sở nói sẽ tự đến hái.
Sở Thấm đích thân đưa đồ tới cho cậu út Dương, giờ nhà cậu út khá khó khăn, lần trước còn tới tìm Sở Thấm để vay ít gạo.
Sở Thấm không thiếu nên đã cho ông ấy vay mười mấy cân, thậm chí còn cho vay nửa cân gạo kê vàng.
Thật ra nhà cậu út Dương không thiếu lương thực, mà chủ yếu là thiếu tinh bột, bột mì, bởi vì năm ngoái chỉ có một mình cậu út Dương ra đồng nên cuối năm không thu hoạch được nhiều lương thực lắm, bột mì lại càng ít ỏi hơn nên phải tới vay của Sở Thấm.
Chưa kể người lớn tuổi nhà bà ngoại Dương cần ăn tinh bột để dưỡng sức, tuy em gái Dương vẫn là trẻ con, nhưng cũng đâu thể ép ăn những lương thực khô mãi được.
Sở Thấm rất thích em gái Dương, đơn giản là vì cô bé có vài nét giống với nguyên chủ.
Ồ, tức là giống khuôn mặt hiện tại của cô.
Nghĩ đến việc nguyên chủ và em gái Dương giống mẹ nguyên chủ, dù sao cũng là cháu gái giống cô thôi mà.