Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 515
Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:04:54
Lượt xem: 21
Lưu Chi thật sự cười tươi, bà ấy dựa vào gối, chỉ về phía bàn bên cạnh: "Lần này Sở Thấm chi ra lớn đấy, không biết phải mất bao nhiêu năm mới lấy lại được."
Cậu út Dương cũng cười: "Phải đợi lâu lắm đấy. Chị cả hoa mắt rồi, nghĩ Sở Thấm nổi tiếng đến mức ai cũng không xứng. Muốn trả lại món quà này, ít nhất cũng phải năm sáu năm."
Nói rồi ông ấy bắt đầu kiểm tra quà hôm nay.
Con gái sinh không đúng lúc, vào năm mất mùa, quà ít hơn anh trai nhiều.
Nhưng quả thật Sở Thấm là người nổi bật nhất trong số đó, cô tặng tới hai thước vải bông cùng một tấm đệm lông thỏ lớn ghép từ nhiều miếng. Đệm lông thỏ đã được khâu cẩn thận bằng vải thô, hoàn toàn có thể dùng làm nệm giường.
Ngoài ra còn có thịt và hai khúc xương.
Thịt là thịt đùi, khoảng bốn cân. Phần mỡ không ít, ít nhất cũng lấy được nửa hũ mỡ.
Cậu út Dương nghiêm túc nhìn, không giống thịt lợn rừng, cũng không biết Sở Thấm lấy được ở đâu.
Xương là xương ống, còn nhiều thịt, cũng nặng khoảng ba bốn cân.
Ông ấy thở phào nhẹ nhõm khi thấy xương. Có xương chắc chắn sẽ giúp vợ kích thích tiết sữa.
Cậu út Dương vừa xem vừa ghi nhớ, để sau này trả lại quà.
Ông ấy tưởng đã hết nhưng lại phát hiện dưới thịt còn một cân đường đỏ và hai cân miến khoai lang.
Cậu út Dương thở dài, quà thật sự rất lớn.
Ông ấy tính toán, cảm thấy sau này có lẽ phải trả lại phiếu đồng hồ, ông ấy nhớ Sở Thấm từng lẩm bẩm muốn mua đồng hồ.
Không chỉ Sở Thấm, quà của thím Sở cũng lớn, trong đó có chiếc chăn lông một mét vuông rất đẹp, vừa đủ đắp cho con vào mùa đông.
Lưu Chi nói: "Khi thím Sở và Sở Thấm tặng quà, tôi cũng không biết có nên nhận hay không."
"Của họ thì cứ yên tâm nhận, trong đó cũng có ý cảm ơn đấy." Cậu út Dương nói, đây chính là quà cảm ơn ông ấy đã giật dây.
"Vậy thì tốt quá."
Đêm lạnh như nước, vợ chồng tâm sự rôm rả.
Trong khi đó, Sở Thấm người tặng quà lớn kia đã say giấc từ lâu.
Bên ngoài gió lạnh gào thét, thổi cây đu đưa mạnh. Cô vô tình lật người, chân lộ ra ngoài nhưng không cảm thấy lạnh vì cách đó không xa là lò sưởi đang tỏa ra nhiệt liên tục.
Chớp mắt mà Tháng Chạp đã qua.
Một năm lại trôi qua.
Lập Xuân, đất trời biết xuân sang khi cỏ cây đ.â.m chồi, đây là tiết khí đầu tiên trong năm.
Theo một nghĩa nào đó, cũng là sự khởi đầu của năm mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-515.html.]
…
Người già trong thôn cũng có chút tài năng, nói sẽ có tuyết rơi, quả thật đúng là có tuyết.
Chỉ một lớp mỏng, thậm chí chưa kịp chất đống đã bị Sở Thấm dẫm tan.
Nhưng lại càng lạnh hơn.
Tuyết nhỏ như vậy nhưng lạnh hơn cả khi tuyết rơi dày đặc năm ngoái.
Sở Thấm lạnh đến nỗi ngày nào cũng ôm bình nước nóng, không còn ngồi trong đình nấu rượu thưởng tuyết nữa nữa mà chui rúc trong phòng sưởi ấm bằng lò sưởi.
Thậm chí Tiểu Bạch còn kéo cái ổ của nó lại gần lò hơn, con ch.ó c.h.ế.t tiệt này biết hưởng thụ thật đấy.
Càng lạnh, thức ăn càng ít, số người lười lại càng nhiều.
Khi trời quá lạnh không thể lên núi, ngay cả những người đi săn, đốn củi cũng không ra ngoài, ai cũng cuộn mình trong nhà.
Sở Thấm là người không chịu ngồi yên, dù rảnh cô cũng phải tìm việc gì đó cho mình làm.
Sáng sớm dậy nấu cơm, nhờ có nhiều lương thực nên cô luôn nghĩ ra món ngon.
Sở Thấm còn thử dùng bột mì, sữa bò và trứng để làm bánh nướng trong lò, vị rất thú vị, không có khuyết điểm gì ngoài việc hao phí. Cô quyết định sẽ làm thêm vào đêm Giao Thừa.
Sau khi ăn xong, Sở Thấm đi nhặt trứng gà.
Thời tiết càng lạnh, gà đẻ càng ít trứng, bây giờ mỗi ngày cô chỉ nhặt được năm sáu quả.
Tuy nhiên, tích tiểu thành đại, cô đã nhặt được đầy hai giỏ lớn trứng, một tuần trước cô gọi cậu út Dương đến chở đi.
DTV
Trứng gà bây giờ là thứ tốt, Sở Thấm được đổi lấy đúng mười cân bột mì và một ít tiền.
Nhờ cô mà lần này Lưu Chi nằm cữ rất tốt, ít nhất mỗi ngày đều có một bát trứng luộc ăn.
Ngoài ra, cô còn xử lý sàn nhà trong nhà.
Ban đầu định quét xi măng nhưng xem xét nhiệt độ thấp, mặc dù có thể chịu lạnh ngoài trời cả ngày để làm việc nhưng xi măng không thể khô trong một ngày. Vì vậy, cô dùng đá xanh thay thế xi măng.
Sở Thấm dành nửa ngày dời giường, san phẳng mặt đất rồi lát đá.
May nhờ gần đây cô trúng nhiều đá xanh nên mới lát đủ.
Điều khiến Sở Thấm băn khoăn là cô không chỉ trúng nhiều đá mà còn rất nhiều vôi sống.
Cô hoàn toàn không hiểu vôi dùng để làm gì.
Thôi kệ, đã trúng thì cứ để đó. Cô chất năm bao vôi vào góc nhà bếp.
Cuối cùng cũng lát đá xong, sợ giường không vững, cô còn đặt ván gỗ dưới chỗ để giường.