Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 488

Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:03:20
Lượt xem: 15

Trong mấy năm chung sống, Sở Thấm cũng nảy sinh tình cảm sâu đậm với thím Sở.

Thấy thím Sở vẫn không bỏ cuộc, quyết định nói hết, quay người lại nghiêm túc nói: “Tên xưởng phó đó không thể giúp được đâu. Dù sao nhà máy cơ khí cũng chiếm diện tích lớn như vậy, có một vài nơi là nhảy ra từ một số thôn lân cận, hơn nữa con đường đang xây dựng cũng chiếm một phần diện tích. Nếu anh ta cho đi cửa sau, các thôn bị chiếm đất sẽ kéo đến tìm anh ta, vì vậy anh ta sẽ không cho đi cửa sau và cũng không dám cho đi cửa sau.”

DTV

“Không phải cháu đang doạ thím đâu, nếu thật sự như vậy, nếu chuyện này ầm lên, thôn cũng không có cách nào trấn áp đến cùng, đảm bảo sẽ ẫm ĩ tới thành phố, thậm chí là tỉnh!” Sở Thấm tiếp tục nói.

Nói xong, cô mở nắp nồi và thêm nước vào nồi.

Nếu đã g.i.ế.c lợn, thì phải đun thêm nước, đổ đầy cả hai chiếc nồi.

Thím Sở sửng sốt vài giây rồi gật đầu.

Hoá ra là vậy.

Không ngờ chuyện này còn phức tạp như vậy.

Bà ấy phục hồi tinh thần, nghi hoặc hỏi: “Sở Thấm này, sao cháu lại biết những chuyện này?”

Sở Thấm hơi nhướng mày, tự nhủ trong lòng rằng đó là do cô thông minh.

“Điều này có gì khó nghĩ đâu?” Sở Thấm kiềm chế bản thân lại, không định khoa trương đến mức như vậy, nói: “Hơn nữa, mọi người là người Lư Sơn, mà cháu cũng không muốn vào nhà máy cơ khí, nếu xuất hiện vấn đề thì sẽ ngộ ra được nhiều điều.”

Nghe cô nói xong, thím Sở dường như đang suy nghĩ.

Cuối cùng, thím Sở thở dài một hơi, vỗ đùi rồi nói: “Vậy thì thím không xen vào chuyện này nữa, tốt nhất là đợi chú cháu học lái xe xong thì quang minh chính đại vào làm.”

Sở Thấm gật đầu, nên là như vậy.

Bởi vì hành động trước đó của bạn, dù bạn có đường đường chính chính xin vào thì người ta vẫn sẽ cho rằng bạn đi vào bằng cửa sau.

Đêm càng lúc càng tối.

Mùa đông trong thôn không có đèn điện, chưa đến bảy giờ trời tối đến mức nhìn không rõ là người hay vật.

Vào một đêm tối lộng gió, đã đến lúc đun nước g.i.ế.c lợn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-488.html.]

Dao đã mài xong, nước đã đun sôi, bắt đầu g.i.ế.c lợn.

Sở Thấm đã nhiều lần g.i.ế.c lợn nên vẫn là “mổ chính”. Người ta hay nói kiếp trước g.i.ế.c lợn kiếp này dạy học. Khoảnh khắc cô dùng d.a.o đ.â.m vào con lợn, cô nghĩ rằng có lẽ kiếp sau mình sẽ trở thành một giáo viên.

Ghế g.i.ế.c lợn được đặt ở sân sau. Sở Hồng và Sở Kiến đứng hai bên, giống như nam nữ trong chùa cầm đuốc đứng bên cạnh, di chuyển dựa theo chuyển động của con d.a.o trong tay Sở Thấm.

Trong ánh lửa, vẻ mặt Sở Thấm rất nghiêm túc, con d.a.o đồ tể sắc bén phản chiếu một tia sáng, khiến người ta có loại cảm giác phấn khích khó tả.

Sau khi loại bỏ lông lợn, m.á.u lợn đã được rút hết.

Bước cuối cùng là mổ bụng, lấy nội tạng rồi chia thịt và xương theo từng phần.

Tổng cộng có bốn con lợn, họ g.i.ế.c từ bảy giờ tối đến mười một giờ đêm.

Sở Thấm dùng tay trái nắm thật chặt cổ tay phải, run rẩy đứng dậy. Không ngờ có một ngày tay mình sẽ mệt mỏi do g.i.ế.c lợn.

Giết lợn xong, nên chia như thế nào? Vấn đề này đã được giải quyết khi bọn họ xuống núi.

Lúc đó thím Sở nói: “Sở Thấm, cháu làm nhiều nhất, nên con lợn lớn phần cháu.”

Chú Sở tuy tham ăn nhưng cũng đồng ý.

Vậy Sở Thấm được bao nhiêu?

Cô nhận được con lợn nặng nhất và hai con lợn con.

Thím Sở là người thật thà, vốn dĩ bà ấy muốn hai con lợn con, dù sao hai con lợn con cộng lại chỉ nặng hơn trăm cân, nhưng con lợn trưởng thành nặng thứ hai lại nặng gần hai trăm cân.

Sở Thấm là một phụ nữ giàu có và có thịt lợn, nhưng thực ra cô không thích thịt lợn rừng.

Một là vì khô, hai là vì mùi thịt.

Nhưng lợn rừng con chưa trưởng thành thậm chí cai sữa cũng không bị khô hay tanh mùi, nên cô thà lấy hai con nhỏ còn hơn.

Sở Thấm không thích lợi dụng người khác, thím Sở cũng vậy.

Vì thế ngày hôm sau sau khi chia thịt lợn, bà ấy tặng Sở Thấm rất nhiều đường mật và bánh tổ đường mật. Sở Thấm nghĩ, chắc là thím Sở lại về nhà mẹ đẻ trấn lột rồi.

Loading...