Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 465
Cập nhật lúc: 2024-10-28 19:02:42
Lượt xem: 21
Hôm sau.
Sự chuẩn bị của anh đó là mua lương thực nhiều một chút, ở trong thành phố là không thể mua được lương thực, cũng may là anh còn có vài người bạn hỗ trợ giật dây ở bên trong cho nên vẫn có thể mua được chút ít lương thực.
Trong quá trình mua lương thực, Kỷ Cánh Diêu lại từ trong miệng của mấy người bạn mà biết được những nơi còn có thể có lương thực tuồn ra ngoài ở hiện tại cũng chỉ có quê của anh là huyện Tân Minh cùng với vài thị trấn khác.
Vì thế vào ngày thứ ba từ khi anh vào thành phố, anh mang theo đồ vật này nọ ngồi xe của đội vận tải trở lại huyện Tân Minh.
Rất lâu rồi Kỷ Cánh Diêu chưa đặt chân lên mảnh đất này, nên khi nhìn thấy cảnh vật trước mắt anh vừa cảm thấy quen thuộc lại có chút xa lạ.
Khi anh vừa mới đầy mười tám tuổi đã phải đi bộ đội, ở bộ đội tám năm. Tám năm này thị trấn thay đổi cũng không nhiều lắm, thậm chí còn không nhiều bằng công xã.
Kỷ Cánh Diêu ngồi xe lừa của công xã Lạc Thủy, nhìn hay bên đường lại phát hiện tình huống ở huyện Tân Minh đúng thật là tốt hơn trong thành phố rất nhiều.
"Tiểu Diêu cháu trở về lần này là không đi nữa đúng không?" Người hỏi câu này là Lý Thiên Hà, cũng là chồng của Lan Bạch, ông ta cố ý tới đón Kỷ Cánh Diêu.
"Có thể là không đi nữa." Kỷ Cánh Diêu nói.
Trong nhà chỉ còn mỗi anh lẻ loi một mình, bởi vì có một việc xảy ra vào năm đó mà anh đối với mấy người lớn kia cũng không có cảm tình gì.
Thật ra anh có đi hay không anh vẫn chưa xác định, nhưng trước khi nhà máy cơ khí chưa vào quỹ đạo thì anh sẽ không rời đi.
Hai người tới công xã Lạc Thủy, sau khi đến công xã thì thu hút rất nhiều sự chú ý.
Nhưng dù vậy thì cũng không có bao nhiêu người đến nhà của Kỷ Cánh Diêu, dù sao chuyện năm đó mọi người vẫn còn nhớ rõ.
Năm đó không chỉ có không ít người trong công xã không hề trợ giúp đối với mẹ góa con côi nhà họ Kỷ, mà còn bởi vì gia đình này là dân ngoại lai, họ ở lại đây rồi được phân cho đất đai làm cho dân bản xứ cảm thấy nhà họ chiếm lợi ích của mình nên gây ra rất nhiều mâu thuẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-465.html.]
Có thể nói, tuy rằng mẹ của Kỷ Cánh Diêu c.h.ế.t do bệnh, nhưng trong đó cũng có hai ba phần trách nhiệm thuộc về người trong thôn.
Dù sao có một số người suốt ngày đều dùng ngôn ngữ bạo lực với người ta, mỗi khi mẹ của Kỷ Cánh Diêu ra cửa giặt quần áo cũng đều bị người khác chửi thẳng, ngầm chửi đủ cả.
Mà bà ấy lại là một người rất nhạy cảm, thân thể yếu đuối nhiều bệnh tật, ngày tháng trôi qua, có thể chống chọi được đến khi Kỷ Cánh Diêu mười sáu tuổi mới qua đời cũng đã không tệ rồi.
Hiện tại những người đó biết được Kỷ Cánh Diêu trở về, trong lòng không tránh khỏi có chút hoảng hốt sợ hãi.
Đây là họ vẫn là chưa biết Kỷ Cánh Diêu được phân phối đến nhà máy cơ khí, nếu họ biết được thì thế nào cũng sẽ sợ đến nỗi ngủ không yên giấc.
Tất nhiên, mọi chuyện đều không ảnh hưởng đến Kỷ Cánh Diêu, giờ phút này anh đang lấy mảnh vải che lại cái mũi, xắn tay áo lên dọn dẹp nhà cửa.
Tuy rằng sau này anh không muốn ở trong đại đội nhưng ở nhà máy cơ khí kiếm tiền thì anh vẫn là cố gắng chịu đựng.
DTV
Cách đó không xa, khi dì Dương nhìn thấy Kỷ Cánh Diêu vẫn có chút để ý.
Chủ yếu là ngoại hình của Kỷ Cánh Diêu ở trong mắt dì Dương rất được, chiều cao có thể nói là hạc trong bầy gà, có lẽ còn cao hơn Lý Thiên Hà đang đứng bên cạnh anh hơn một cái đầu, chắc là một mét tám mươi mấy.
Người nhìn cũng khỏe mạnh, mặc kệ anh có công việc hay không, công việc như thế nào, dù sao thân thể kia có thể làm việc nhà nông vậy là đủ rồi.
Mấu chốt là gương mặt cũng tạm được, mày rậm mắt to nhìn rất nghiêm chỉnh và đàng hoàng, rất hợp ý với người lớn ở thế hệ trước như bà ấy.
Nhưng… dì Dương lắc đầu, vẫn còn phải quan sát mới được.
Vẫn là câu nói kia, gia đình quá đơn chiếc, không có anh chị em ruột thì thôi đi, ngay cả anh chị em bà con cũng không có.
Ở trong mắt một người đề cao quan hệ huyết thống như dì Dương thì đây là một cái khuyết điểm rất lớn.