Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 438
Cập nhật lúc: 2024-10-28 10:53:06
Lượt xem: 27
Sở Thấm giao hạt thóc đã dùng không gian làm khô ra, được đội trưởng Hàn và bí thư chi bộ thôn nhất trí khen ngợi.
Đội trưởng Hàn gãi mạnh hạt thóc Sở Thấm hong khô, mừng rỡ nói: "Sở Thấm, cô làm việc khiến tôi yên tâm nhất, không có ai hong khô, sấy khô tốt như cố."
Sở Thấm bĩu môi: "Dẹp đi, trước đó ông còn lải nhải cả ngày, kêu tôi đừng sấy khô nhiều như vậy, thà sấy khô ít cũng không thể sấy khô xấu."
Chẳng giúp ích được gì, hiện giờ lại tin tưởng cô.
Đội trưởng Hàn không thèm để ý đến Sở Thấm phàn nàn, lại khiêng bốn bao tải hạt thóc vừa cắt chưa tới hai ngày đặt lên xe ba gác của cô, nói: "Hai ngày này cô cũng đừng làm việc nữa, hỗ trợ sấy khô hạt thóc ở nhà ăn đi?"
Sở Thấm trừng mắt, vội vàng lắc đầu: "Thôi đi! Muốn sấy khô thì tôi chỉ sấy khô trong nhà thôi, ở nhà tôi sân trước sân sau đều lát đá xanh, đất trống cũng lớn, một mình làm thuận tiện."
Phải, sân sau nhà cô cũng lát đá xanh, ở sân sau lát 12 miếng đá xanh.
DTV
Đội trưởng Hàn cũng không quan trọng chuyện này, rất hào phóng: "Vậy hai ngày này cô không cần tới thôn làm việc, ở nhà sấy khô đi."
Thật sự là sau khi trong thôn cắt xong hạt thóc thì những chuyện khác cũng không vội.
Sở Thấm động tâm tư, cười nói: "Nếu không thì ông cho tôi thêm hai túi đi, sau đó thả tôi ở nhà ba ngày được không?"
"Được thôi!" Đội trưởng hàn kinh ngạc nhìn cô: "Nếu cô nguyện ý thì tôi chắc chắn sẵn lòng. Tôi cũng không chiếm lời của cô, trong thôn sẽ tiếp tế than củi cho cô."
Sở Thấm gật đầu, không ngờ mình còn có thể kiếm được phần than củi, không khỏi bắt đầu suy nghĩ khác thác một hai ba cách dùng mới của không gian.
Sau khi chở sáu túi hạt thóc ẩm ướt về nhà, Sở Thấm trước tiên mở bạt tre trải rộng ra, sau đó lại đặt hạt thóc vào không gian để hút nước, rồi trải thóc trên bạt tre.
Dù thế nào cũng phải làm ra vẻ.
Không cần giả bộ nhiều, chỉ cần có người tới cửa, dù sao lúc đến cũng phải để cho người ta nhìn thấy hạt thóc ánh vàng rực rỡ đang phơi nắng chứ.
Sở Thấm kiếm được trong ba ngày này tương đương với cô mệt nhọc nhiều ngày, cô rất quý trọng, quý trọng đến mức móc vở đế ra, liệt kê kỹ càng kế hoạch trong ba ngày.
Chỉ là...
Viết xong mới phát hiện:
Lên núi, lên núi, vẫn là lên núi.
Sở Thấm "Haizzz" Một tiếng, dựa vào thành ghế, chuyện mình tâm niệm chính là lên núi!
Lại một lần nữa cảm thán nhà mình vắng vẻ thật, muốn lừa người lén lút lên núi cũng tiện hơn nhiều.
Tuy nhiên hôm đó Sở Thấm không lên núi, ở trong nhà trước tiên tiếp tục hoàn thành vây hàng rào sau gò núi.
Hàng rào bắt đầu vây từ nửa tháng trước, đứt quãng vây đến hiện giờ, đã vây được một nửa rồi. Sở Thấm nghĩ, thời gian sau cũng không mệt mỏi như vậy, dứt khoát dàng thời gian ra, chắc không đến một tuần là có thể vây xong hàng rào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-438.html.]
Bởi vì trận mưa này, trong mấy ngày ngắn ngủi, trong gò núi mọc ra không ít cỏ dại, rau dại, lúc Sở Thấm vây hàng rào thuận tay hái được rất nhiều.
Có rau sam, Sở Thấm giàu có, cũng không làm rau trộn, trực tiếp băm nhỏ trộn với trứng gà và bột mì làm thành bánh mì dẹt.
Còn có rau dền dại.
Sở Thấm thích dùng rau dền nấu với bột khoai lang nhất, bột khoai lang cô làm năm ngoái hiện giờ còn rất nhiều, trơn mượt, dù là nấu canh rau dền thanh đạm hay là canh rau dền chua cay, đều rất không tệ.
Trời vừa chập tối, công việc hàng rào hôm nay đã kết thúc.
Sở Thấm lại đi xem đám gà con, không nhịn được sờ lên, đây sao lại là gà chứ, rõ ràng là từng quả trứng mà.
Nói đến trứng, Sở Thấm nhớ lại, hôm qua đội trưởng Dương thôn Tịnh Thủy tới thôn một chuyến, còn hỏi hộ cậu út cô xem trong nhà cô có trứng hay không.
Phải, mợ hiện tại chắc đã ba tháng rồi. Sở Thấm nghĩ cũng thấy đau đầu thay cho cậu mợ, hai người này đúng là đủ quyết đoán.
Cách một ngày, sáng sớm, Sở Thấm ăn bữa sáng xong chuẩn bị lên núi.
Bữa sáng là bánh mì dẹt rau dại trứng gà hôm qua làm, bởi vì muốn lên núi, Sở Thấm còn cố ý mang thêm bốn cái bánh, đặt trong ngực.
Tiếp đó lại làm trống hai ba lô không gian, mang d.a.o mổ heo tối hôm qua cô đã mài, vác trên lưng cái sọt, cầm cuốc đi lên núi.
Ngày nghỉ không dễ có được, Sở Thấm lên kế hoạch kỹ càng.
Nhiệm vụ chính tuyến: Hái nấm, hái rau dại.
Nếu có dược liệu, tiện thể hái chút dược liệu.
Nhắc tới cũng lạ, dược liệu trên núi cũng không nhiều, phần lớn là dược liệu phổ biến như Kim Ngân Hoa các loại.
Đỉnh nhất chính là Thiên Ma, nhưng mà cho dù là Thiên Ma thì cô cũng chỉ mới tìm thấy một lần, cô đã hầm gà một lần rồi, còn thừa đang cẩn thận cất trong nhà.
Tuy Sở Thấm buồn bực trong lòng, nhưng cũng không quá để ý, dù sao cô cũng không phải đại phu, thảo dược ít thì ít, không quan trọng.
Có nhiệm vụ chính thì đương nhiên cũng có chi nhánh.
Nhiệm vụ chi nhánh: Xem bẫy, bắt động vật hoang dã.
Một trận mưa, chắc chắn sẽ khiến động vật hoang dã đã thiếu nước hơn nửa năm cực kỳ hưng phấn.
Nghĩ như vậy, Sở Thấm đeo hai bao tải, lại mang thêm hai sợi dây thừng, lén lút đi lên núi.
Đi nơi nào? Đương nhiên vẫn là đỉnh Thanh Tuyền.
Lúc trước hái nấm ở nơi đó, Sở Thấm còn chưa hái đủ đâu.