Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 421

Cập nhật lúc: 2024-10-28 10:52:38
Lượt xem: 15

Chớp mắt một cái đã đến giờ ăn trưa.

Hầm cả một buổi sáng, món gà hầm nấm trong nồi đã nhừ, dậy mùi thơm lừng.

Sở Thấm không nhịn được rót một chén rượu thanh mai, vừa uống vừa ăn hết nửa nồi gà hầm nấm.

Rượu thanh mai năm ngoái đã hết, thậm chí ngay đầu năm đã uống hết, chọc Sở Thấm thèm mà không được uống, thế là năm nay cô ủ thêm hai bình.

Rượu thanh mai màu đỏ, cực kỳ trong suốt, nhẹ lay chén một cái, ngay cả mùi thơm nồng của gà hầm nấm cũng không thể lấn át được mùi thơm của rượu thanh mai.

Tửu lượng của Sở Thấm khá cao, uống xong chén rượu này cũng không có cảm giác gì, mặt cô chỉ hơi ửng hồng, có điều đầu óc vẫn minh mẫn.

Cơm nước xong, cô nằm trên xích đu bằng tre trong nhà chính, cầm quạt hương bồ quạt mát, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Cô ngủ nửa tiếng, rồi tiếp tục dậy chẻ tre.

Cuối cùng, đến gần ba giờ chiều, dưới cái nắng chói chang, mồ hôi chảy đầm đìa, Sở Thấm cũng chẻ tre xong.

DTV

Chỉ chẻ vậy thôi chưa đủ, phải chẻ chúng nhỏ hơn, như thế mới làm thành hàng rào được.

Sở Thấm là người không thể ngồi yên.

Lúc này mặt trời đã ngả về tây, ánh nắng chiếu hết vào sân sâu.

Cô nửa kéo nửa vác một nắm tre ra sân trước, ngồi trên ghế dùng rìu bổ củi chẻ những khúc tre thành những mảnh nhỏ, một khúc có thể chẻ làm ba mảnh.

Giai đoạn này không mệt như giai đoạn trước, nhưng rườm rà và rắc rối hơn.

Trời nhá nhem tối, gió thổi nhè nhẹ mang theo hơi nóng, dù không làm gì cũng khiến người ta toát cả mồ hôi.

"Hôm nay phải ba mươi tám độ mất." Sở Thấm lẩm bẩm, gần đây nhiệt độ càng ngày càng tăng, rất có thể ngày mai sẽ còn nóng hơn nữa.

Có điều, hoàng hôn hôm nay có hơi khác.

Sở Thấm nghĩ thầm trong đầu: Lẽ nào ngày mai trời sẽ mưa?

Cô thở dài, lắc đầu rồi tiếp tục chẻ tre.

Mặt trời xuống núi, bóng tối lại bao trùm mảnh đất này, tiếng gõ chiêng của đội trưởng Hàn vang lên, đánh thức Sở Thấm đang tập trung chẻ tre.

Sở Thấm bừng tỉnh, trời đã tối như vậy rồi ư?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-421.html.]

Cô đặt những thanh tre xuống, đi ra sân đập lúa.

Tối nay đội trưởng Hàn thông báo việc đi tuần tra.

Thật ra người trong thôn đều đã biết chuyện này, cụ thể sắp xếp thế nào ban ngày đội trưởng Hàn cũng đã tiết lộ.

Đội trưởng Hàn nói: “Tần Giang là đại đội trưởng đội tuần tra, cổng thôn và cuối thôn bố trí 18 người, bao gồm Tần Giang, Tần Hải, Trịnh Tiên Phong, Hàn Thắng Lợi,...Trần Bảo Quý, Lưu Bách Xuyên."

Sở Thấm hơi kinh ngạc, xem ra qua mấy tháng, sức khỏe của chú Bách Xuyên đã bình phục.

Những người trong đội tuần tra đều là người gan dạ, cẩn thận, ứng biến nhanh, và dũng mãnh, đội trưởng Hàn sắp xếp rất tốt.

Đám người ồn ào, đa số các thôn dân đều tìm người được chọn để nói chuyện, cũng có người bên cạnh thầm chỉ chỏ, những người này có năng lực thế nào, tin được không.

Thím Sở đến muộn, vội vàng chen qua đám đông đến bên cạnh Sở Thấm, hỏi cô: “Đội trưởng Hàn nói gì thế?"

Sở Thấm đang tập trung suy nghĩ, bị thím Sở đột nhiên xuất hiện dọa cho giật mình, vội vàng nói: “Đội trưởng Hàn đang thông báo danh sách người tuần tra cổng thôn và con đường nhỏ cạnh nhà cháu."

Nói xong, cô đọc lại danh sách cho thím Sở.

Thím Sở kinh ngạc: “Có 18 người ư, lần này đội trưởng Hàn chịu bỏ ra nhiều người vậy sao."

Sở Thấm xòe tay nói: "Không còn cách nào khác, nếu không chịu bỏ người ra, lỡ xảy ra chuyện thì phải làm sao?"

Lúc sáng đến thôn Tịnh Thủy cô đã nghe kể, chỉ trong một tuần phía bên xã Đông Hồ đã gặp hai tên trộm.

Một lần là dân bị nạn trộm, nghe nói lúc đó bị phát hiện, hắn bỏ lại một nửa không cầm được, rồi bỏ chạy.

Xảo quyệt hơn nữa là không lộ mặt, hay chạy về nơi tập trung của họ.

Nhà bị trộm thì có thể làm gì? Chỉ có thể chịu bực bội, chịu thua thiệt. Dù sao cũng không có chứng cứ, cũng không thể lục soát tất cả lều gỗ.

Vả lại trời tối đen như mực, muốn lục soát cũng không lục soát được.

Đợi đến khi trời sáng, thì đã quá muộn.

Lần thứ hai là người thôn gần đó trộm, có lẽ vì mấy ngày trước bị trộm nên lần này họ cảnh giác hơn, người kia lại đói bụng chân mềm, lúc này bị bắt ngay tại chỗ.

Chỉ là bắt được cũng không thể làm gì, đưa về đồn công an, đồn công an và nông trường cũng không có lương thực. Giờ thậm chí còn có người cố tình phạm tội để được ăn cơm nhà nước, đồn công an chỉ có thể dạy dỗ bọn trộm một trận, rồi thả chúng đi.

Thím Sở cũng hiểu điều này, đang định nói thì đội trưởng Hàn đứng phía trên tiếp tục nói.

Loading...