Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 404
Cập nhật lúc: 2024-10-28 10:46:08
Lượt xem: 24
Thím Sở: "Ai mà biết. Chuyện này là do chú của cháu nói cho thím biết vào hôm qua. Cuối cùng tới tuổi trung niên chú của cháu cũng gặp được may mắn, không uổng công lúc trước ông ấy kết nghĩa anh em với người ta. Bây giờ người anh em đó đang làm quản đốc trong nhà máy nên đã nhận chú của cháu vào làm nhân viên tạm thời."
Bà ấy hạ giọng: "Thím nghe chú của cháu nói có rất nhiều người thành phố chuẩn bị vào làm việc trong nhà máy. Cháu không biết đâu, chú của cháu còn nói có lẽ người nhà của họ cũng sẽ được sắp xếp một công việc trong nhà máy."
Sở Thấm: "..."
Sở Thấm hiểu rõ ý thím Sở là gì.
DTV
Vẻ mặt cô vô cảm: "Thím à, bây giờ việc ăn uống cũng là vấn đề khó khăn, suy nghĩ mấy chuyện này làm gì!"
Theo cô thấy nhà máy này không thể xây dựng xong trong thời gian ngắn được.
Thím Sở tức giận vỗ vào người cô: "Đồ ngốc, cháu phải biết tranh thủ. Rõ ràng những người đàn ông này đều chưa có chủ, mà con gái độc thân ở chỗ chúng ta cũng rất nhiều. Nếu cháu không biết tranh thủ thì sẽ bị người khác giành mất, đến lúc người có điều kiện tốt nhất bị người khác cướp mất để thím xem cháu làm sao."
Sở Thấm hờ hững nói: "Thím nghĩ nhiểu rồi, cháu có thể cảm thấy những người đó đều xem thường người nông thôn."
Cô đã từng sống ở thành phố một thời gian nên cô biết rõ sự khác biệt giữa thành thị và nông thôn lớn tới mức nào.
Chỉ riêng việc được được chia lượng thực theo định mức đã khiến người thành phố cảm thấy bản thân cao quý hơn người.
Thím Sở bất đắc dĩ: "Vẫn có người tốt, suy nghĩ sáng suốt và không kiêu ngạo... Sở Thấm, rốt cuộc cháu có đặt lời nói của thím trong lòng không hả?"
Sở Thấm vừa đứng dậy, đang định đi háI mấy quả dương mái: "..."
Cô ngồi xuống, ngoan ngoãn trả lời: "Thím yên tâm đi, cháu nghe lời thím là được chứ gì."
Hôm nay cô nghe lời, còn ngày mai thì không.
Bởi vì thím Sở không biết được suy nghĩ trong lòng cô nên hiện tại bà ấy rất hài lòng.
Bà ấy thầm nghĩ: Sở Thấm là người thứ nhất, cháu gái con của anh cả bà ấy là người thứ hai, cộng thêm cháu gái, con của người chị họ đã gả sang huyện khác của bà ấy nữa là ba người.
Sở Thấm mồ côi cha mẹ nên bà ấy chắc chắn phải những tay vào, mà anh cả và chị họ cũng ngầm nhờ vả bà ấy.
y đã, vậy là bây giờ trên lưng thím Sở đang gánh trách nhiệm về hôn nhân của ba cô gái trong gia đình mình, áp lực thật sự rất lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-404.html.]
Trong khi hai người đang nói chuyện, tiếng cãi nhau vang lên trong thời.
Thím Sở bước ra cửa, hướng mắt nhìn về phía sân đập lúa đằng xa: "Có người đến."
Sở Thấm cũng nhìn theo, cô nghi hoặc hỏi: "Có xe lừa tới, hôm nay xe lừa của thôn chúng ta có ra ngoài sao?"
Thím Sở lắc đầu: "Không có."
Giây tiếp theo, bà ấy lại nói: "Cháu có muố đi xem thử không?"
Sở Thấm lắc đầu: "Cháu không đi đâu, cháu muốn đi hái mấy quả dương mai."
Quả dương mai nhà cô đã chín, điều đáng ngạc nhiên là cây dương mái không hề bị ảnh hưởng bởi thời tiết khô hạn.
Có lẽ là do sức sống của loài cây này mạnh mẽ cộng thêm việc Sở Thấm rất siêng tưới nước.
Nhưng mà cây dương mai và cây táo cô trồng năm ngoái sắp c.h.ế.t rồi, tạm thời Sở Thấm vẫn chưa tìm ra nguyên nhân là do khô hạn hay vì chúng bị bệnh.
Nếu hỏi năm nay cô có trồng nữa hay không thì câu trả lời tất nhiên là có, cho dù khả năng cao là cây vẫn sẽ chết.
Lúc Sở Thấm trèo lên cây dương mai hái quả thì thím Sở đã đi tới sân đập lúa.
Xe lừa đậu kế bên sân đập lúa, có ba người trẻ tuổi lạ mặt đang đứng cạnh xe lừa.
Bao gồm hai người đàn ông và một cô gái.
Cả hai người đàn ông đều mặc đồ đen, có một người cao còn người kia thì hơi lùn. Cô gái kia thì tóc thắt bím, trên người mặc một bộ đồ tay ngắn màu xanh quân đội, thoạt nhìn bọn họ giống như người đế từ thành phố.
Thím Sở hỏi thím Trương đnag đứng nhìn: "Ai vậy?"
Thím Trương vừa cắn hạt bí vừa nói: "Là thanh niên trí thức, công xã đặc biệt đưa bọn họ đến thôn chúng ta, đây là bà người đến sớm nhất."
Thím Sở bất ngờ: "Lúc trước tôi nghe nói họ sẽ tới vào đầu năm, nhưng hồi đầu năm lại chẳng có ai đến, tôi cứ nghĩ là họ không đến nữa chứ."
Thím Trương chỉ vào cô gái kia và nói; "Tôi vừa nghe cô gái đó giới thiệu bản thân, cô ấy nói mình là người thành phố, hồi đầu năm Cô ấy thật sự chuẩn bị đến đây nhưng với tình lại bị gãy chân cho nên mới trì hoãn đến tận bây giờ."
Sau đó, thím Trương lại chỉ vào hai người đàn ông: "Về phần hai người kia, người cao đến từ Mông Cổ, người hơi lùn là người ở tỉnh chúng ta, cả hai đều là người của đợt này."