Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-10-27 21:39:57
Lượt xem: 14
Trương Phi Yến đã hỗ trợ mở chốt cửa sổ cửa sổ giúp cô rồi, Sở Thấm trực tiếp nâng cửa sổ lên, dùng đầu gỗ chống đỡ cửa sổ. Sau đó, cô trèo qua khe hở bò vào trong phòng bếp.
Nhờ có Trương Phi Yến mà Sở Thấm biết kết cấu phòng bếp của nhà Trương lão đại rõ như lòng bàn tay.
Dưới cửa sổ không có đồ vật gì, cho nên cô có thể yên tâm đặt chân.
Toàn bộ quá trình không phát ra một chút âm thanh nào cả, Trương Phi Yến đang canh chừng ở trong sân nhìn thấy Sở Thấm đang lẻn vào trong phòng bếp nhanh nhẹn và linh hoạt như một con lươn trơn trượt.
Tiến vào phòng bếp, Sở Thấm lại dựa vào thị lực xuất sắc của bản thân mà không kiêng dè gì đi lại ở trong phòng thêm một lần nữa.
Cô tiến tới trước tủ bát và nhìn vào ổ khóa sắt.
Quả nhiên, là một cái ổ khóa chốt một mặt.
Loại khóa này hiện nay được hầu hết mọi người thường sử dụng, bao gồm cả nhà của Sở Thấm cũng dùng loại ổ khóa này.
Loại khóa này chỉ cần dùng hai sợi dây thép là đã có thể mở ra. Trải qua nhiều ngày luyện tập, Sở Thấm không chút do dự cắm dây thép đã được chuẩn bị sẵn vào trong lỗ khóa. Một đầu dây xoay lõi khóa theo hướng mở khóa, một đầu khác kéo viên bi trong lõi khoái vài lần.
“Một giây, hai giây, ba giây…”
Sở Thấm đếm thầm ở trong lòng.
Tới giây thứ tám, một tiếng “Cùm cụp” vang lên, ổ khóa mở ra.
Sở Thấm thở phào nhẹ nhõm, hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ. Cô quyết định đẩy nhanh tốc độ hơn, ai biết được người nhà của nhà họ Trương có ai đột nhiên đi vệ sinh hay không.
Tủ bát ở trong phòng bếp thông thường chứa đựng lương thực mà người trong nhà cần dùng gần đây, còn chìa khóa thường nằm ở trong tay của chủ gia đình.
Trương Phi Yến từng nói rằng chìa khóa của tủ bát của nhà bác cả cô ấy vẫn luôn nằm ở trong tay của bà nội của cô ấy. Đây cũng là lý do mà Sở Thấm tình nguyện mở tủ bát thay vì mở hầm.
Rốt cuộc tủ bát có xảy ra chuyện gì, Trương lão thái thái sẽ không lý do gì để trách cứ vợ của Trương lão đại.
Trong khoảnh khắc Sở Thấm vừa mới mở tủ bát ra đã ngửi được một mùi hương mê người, cô hơi giật một cái, đây chính là mỡ heo!
Tôi đi, không năm không tiết. Cho dù là Tết Đoan Ngọ cũng còn sớm, nhưng bọn họ đã bắt đầu thắng mỡ heo rồi sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-395.html.]
Sở Thấm nhớ tới hôm nay, không đúng, chắc là tính là ngày hôm qua, dù sao lúc trước Trương Phi Yến tới tìm cô với vẻ mặt căm giận bất bình, xem ra số mỡ heo này là đến từ nhà của cô ấy.
Trong tủ bát không chỉ có mỡ heo, mà còn có nửa túi lương thực và khoai lang nhét đầy một nửa không gian của tủ.
Trong túi đựng gạo, ước chừng khoảng tám cân, lấy đi! Sở Thấm lại điên cuồng nhét đầy khoai lang vào bao cho đến khi bao đầy mới dừng lại.
Có cần mang theo mỡ heo đi hay không?
Sở Thấm do dự một lát, cô mang đi luôn. Sở Thấm bưng mỡ heo đi tới bên cửa sổ, cô đặt bao và mỡ heo xuống trước.
Cô quay lại tính đóng cửa tủ bát lại. Lúc sắp đóng cửa lại, cô nhớ tới chuyện Trương lão đại chắc chắn đã xử lý xong cây t.h.u.ố.c lá và rượu rồi, cô thuận tay lấy toàn bộ trứng gà ở trong tủ bát của nhà bọn họ.
Trương Phi Yến đã từng nói qua là bà nội của cô ấy đặc biệt yêu quý bác cả và em trai họ lớn của cô ấy.
DTV
Trong nhà, trứng gà là không có phần cho bác cả gái và chị em họ của cô ấy. Ngay cả chị họ lớn của cô ấy đã gả ra ngoài và dắt theo con cái quay về cũng không được ăn. Cần phải để lại cho người bác cả mấy chục tuổi và em trai họ mười mấy tuổi ăn.
Một khi đã như vậy, số trứng gà đúng lúc có thể mang đi luôn.
Sở Thấm cố ý chừa lại hai khoảng trống trong ba lô để bỏ trứng gà vào trong đó.
Cô nhanh chóng hoàn thành mọi việc, cũng không sợ để lại dấu vân tay gì đó, dù sao ở thời đại này cũng chẳng có cách thu thập dấu vân tay.
Cô nhảy ra ngoài cửa sổ trước, cô lấy d.a.o c.h.é.m vào chốt cửa sổ để lại dấu vết, sau đó cất d.a.o lại rồi đi.
Sở Thấm đưa bao tải trước ra ngoài cửa sổ trước, sau đó cô mới ôm chặt hũ mỡ heo rồi nhảy ra ngoài cửa sổ.
Thanh gậy gỗ chống đỡ cửa sổ bị lấy đi, cửa sổ khép lại, trong lúc nó hạ xuống vẫn không phát ra một chút âm thanh nào y như cũ.
Sở Thấm không dám bất cẩn, một tay khiêng bao tải, một cái tay khác ôm hũ mỡ heo.
Cô cũng không nóng vội, bình tĩnh lại, cô khiêng bao tải lên trên thang gỗ trước rồi đặt bao tải ở trên đầu tường.
Cô quay trở lại, ôm hũ mỡ heo leo lên thang gỗ. Cuối cùng, cô mới lặp lại thao tác trước đó đối với thang gỗ, di chuyển thang gỗ từ bên hông bức ra bên ngoài tường.
Cuối cùng, Sở Thấm leo hai lần lên đầu tường để lấy bao tải và hũ mỡ heo ra bên ngoài bức tường.