Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 384

Cập nhật lúc: 2024-10-27 21:39:38
Lượt xem: 14

Khi trồng khoai lang thì đúng vào vụ thu, chắc chắn sẽ rất bận rộn. Nhưng như thế thì có liên quan gì, có thể dễ dàng nhận thấy năm nay là năm mất mùa, trồng nhiều thêm được một cây lương thực thì có thêm một cây lương thực, cũng đã sắp c.h.ế.t đói rồi, còn quan tâm đến mệt hay không mệt nữa hay sao.

Thời đại này, máy móc rất ít ỏi, phải chăm sóc thật tốt cho trâu bò, con người chính là con la để sai sử.

Vì thế Sở Thấm phát hiện ra mình bận rộn hơn rất nhiều so với cùng khoảng thời gian ở năm trước, bận tới nỗi chẳng có thời gian lên núi.

Chờ đến cuối tháng tư, ông trời xấu xa cuối cùng cũng ì ạch trút xuống một cơn mưa.

Chỉ là có cơn mưa này hay không cũng chẳng có gì khác biệt, bởi vì mấy hôm trước khi mưa, trời bỗng nhiên đen xì, là kiểu mây đen bị đè ép muốn bùng nổ, khiến Sở Thấm và cả những người dân khác trong thôn vô cùng vui mừng.

Mau mưa đi, mưa xuống một cơn thật to cứu mạng mọi người đi, hạn hán sắp c.h.ế.t rồi.

Thế nhưng lại thành sấm to mưa nhỏ, rõ ràng là ông trời đang đùa giỡn mọi người.

Mây đen nhanh chóng tản đi, chỉ có mấy giọt mưa lun phun.

Chút nước mưa này, bổ sung cho nguồn nước thì không đủ. Nhưng vẫn đủ để thấm ướt đất, cũng giúp người dân trong thôn đỡ phải gánh nước.

Sở Thấm miệt mài vùi đầu làm việc hơn nửa tháng cuối cùng cũng bị cơn mưa dội cho bừng tỉnh, bỗng nhiên nhận ra mình còn chưa đi lấy mật ong.

Mật ong ở nhà đã gần hết, phải nhanh chóng bổ sung vào.

Theo những ngày xuân dần dần kết thúc, thời gian dài ngắn giữa ban ngày và ban đêm cũng dần dần trở nên cân bằng.

Cách đây một thời gian, cô thức dậy lúc năm giờ sáng thấy bên ngoài cửa sổ vẫn là một mảng tối đen, bây giờ cùng thời điểm đã lấp lóe ánh mặt trời rồi.

Hôm nay, cô tỉnh dậy rất sớm.

Nhìn trời bên ngoài cửa sổ, có lẽ mới bốn rưỡi.

Xem ra vẫn cần đồng hồ đeo tay, thứ này rất có tác dụng với cô khi làm việc rồi lên núi. Tối qua Sở Thấm rút thưởng, rút được một phần trong đồng hồ đeo tay, lâu như thế mà cô mới tập hợp được có hai phần, nếu muốn tập hợp hết tất cả các phần của một cái đồng hồ đeo tay hoàn chỉnh, sợ là không biết phải chờ đến năm tháng nào.

Nói đến rút thưởng, cô lại nhớ đến thứ đồ hôm qua mình rút được.

Ngoài một phần của đồng hồ ra, lần rút trong tháng này cô còn bất ngờ rút được trong hộp kín nửa cân bánh bông lan.

Cô vô cùng bất ngờ.

Giây phút lấy giấy dầu bọc bánh bông lan trong tay, cả người Sở Thấm cứ như đang ở trên mây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-384.html.]

Hoảng hốt ngẩn ngơ, giống như là bị ăn một gậy vào đầu vậy, cứ như thế suốt ba phút mới tỉnh táo lại.

Sau khi bình tĩnh, cô bỗng nở nụ cười sáng lạn, đang nằm mà bật cười ha ha, cười đến mức phải gập bụng lại, cong như con tôm.

Cô còn dọa Tiểu Bạch đang ngủ giật mình, sau khi tỉnh lại thì híp mắt nhìn chằm chằm Sở Thấm, giống như là đang chê trách cô vậy.

Sở Thấm cười đến nỗi da mặt tê rần mới dừng lại, đây là thực phẩm đầu tiên mà cô rút được, làm sao có thể không kích động.

Coi như cô cũng đã hiểu rõ cái hệ thống chó má này rồi.

Vào lúc bản thân vừa xuyên tới đây, hệ thống dường như thiếu những vật dụng hàng ngày không đáng chú ý nhưng không thể không có.

Bởi vì bản thân vừa chuyển nhà, được chia lương thực, chắc hẳn hệ thống sẽ không để hộp mù thực phẩm vào trong bể hộp mù.

Đúng lúc này cuộc sống của cô đã về lại quỹ đạo, bởi vì thời tiết tốt nên thu hoạch ổn định, có lẽ không thiếu lương thực.

Thiếu gì? Theo hệ thống, xem ra thiếu loại đồ dùng xây dựng cơ bản như gạch ngói.

Có lẽ trong khoảng thời gian kia, hệ thống đã điên cuồng lấp đầy bể hộp mù bằng hộp mù gạch ngói, những đồ vật khác cũng có rút trúng, nói tóm lại có lẽ vẫn rút trúng nhiều gạch hơn.

Về sau này, thì lại là vật dụng hàng ngày.

Bây giờ thì sao? Vì thiên tai sắp đến, sắp vào tháng năm, cô coi như đã bước một chân vào thiên tai, lúc này hệ thống mới rủ lòng thương xót, cuối cùng đã cho hộp mù thực phẩm vào trong bể hộp mù.

Xem ra rất khó lấy được hộp mù thực phẩm, cô đã rút tuần không được cái nào, rút tháng mới rút trúng.

DTV

Thế là Sở Thấm tổng kết được một lý lẽ: Hệ thống cẩn thận thì cẩn thận, nhưng yếu kém thì vẫn yếu kém.

Là loại không biết thích nghi.

Sau khi Sở Thấm có được bánh trứng gà, ngửi rất kỹ càng, sau đó không nhịn được ăn hai cái, bây giờ còn lại hai cái.

Bánh trứng gà rất thơm ngọt, nướng đến vàng óng xốp.

Quan trọng là vỏ ngoài hơi xốp giòn, nhưng bên trong lại mềm như mây. Mặt trên của bánh còn được rắc thêm mè trắng, mè trắng cũng tạo ra hương vị đặc biệt.

Sáng hôm nay Sở Thấm đã ăn hai cái bánh trứng gà còn lại kèm với sữa, rồi nấu cơm cho một ngày, sau đó mang đồ lên núi.

Vỏn vẹn chỉ ăn một chút như thế đương nhiên chưa đủ, khi trở về cô vẫn phải ăn một lần nữa.

Sở Thấm đi đường mòn đến cổng thôn, trên đường suýt chút thì đụng phải vài người trong thôn, vẫn may cô phản ứng nhanh, lẩn trốn rất nhanh, trốn ngay vào sau một cái cây, chờ sau khi người kia rời khỏi mới tiếp tục đi lên phía trước.

Loading...