Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 295
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:49:41
Lượt xem: 26
Kiếp trước cô đã thử nuôi thỏ rừng trong mùa đông, không những nuôi gầy đi, còn tự dưng bị chết.
Giết thì g.i.ế.c đi! Sở Thấm suy nghĩ nhiều lần, rồi xách thỏ rừng vào sân sau, sau đó lại vào trong phòng ngủ lấy đèn pin ra.
Lại là một ngày mà một hơi giải quyết mấy tính mạng.
Tổng cộng có bốn con thỏ, cô g.i.ế.c và rửa sạch cũng mất nửa tiếng.
Sở Thấm rửa thỏ sạch sẽ, không khỏi ngẩng đầu nhìn đèn pin treo dưới mái hiên.
DTV
“Cũng rất bền đấy.” Sở Thấm nói thầm.
Chỉ là không biết có thể dùng được bao lâu, hy vọng trước khi lượng pin của đèn pin này cạn kiệt thì cô có thể bốc được pin hoặc là chiếc đèn pin mới.
Đúng vậy, đèn pin này có thể lắp pin.
Sở Thấm nhìn trên cổ tay đã rửa sạch không còn m.á.u thỏ, cân nhắc đến việc thường ngày cô bốc thăm thì hận không thể tắm rửa thay quần áo dâng hương cầu nguyện để có thể rút được thứ tốt.
Nhưng hôm nay, hay là thử sang cách ngược lại đi?
Dù sao tuần nào cũng bốc, đối với Sở Thấm mà nói, bốc thăm theo tuần cũng không quá đáng giá.
Cô có linh cảm, trên mặt mang theo một chút phấn khích, xoa xoa tay kêu gọi hệ thống.
“Hệ thống!”
Bảng hệ thống xuất hiện.
Sở Thấm nhấp vào bảng rút thăm, nhìn bên trên có một cơ hội rút thăm trúng thưởng, cô cũng không chắp khẩu cầu thần phật phù hộ, mà lập tức nhấn vào nút rút thăm trúng thưởng.
“Lộc cộc lộc cộc…”
Hộp bí mật bên trong máy bốc thăm di chuyển một lúc, bỗng nhiên vang tiếng “lạch cạch” rơi ra một thứ.
Sở Thấm trợn tròn mắt, mở hộp bí mật ra...
[Chúc mừng người chơi, nhận được một đôi giày tuyết!]
Sở Thấm: “Cái gì?”
Cô đứng bật dậy, điên cuồng chớp mắt.
“Trời má má má má!”
Sở Thấm thật sự muốn nhảy lên cao ba thước, lập tức lấy vật phẩm ra, ở dưới ánh đèn lật qua lật lại mà xem, nhìn đôi giày tận ba phút mới ngưng.
Lồng n.g.ự.c cô phập phồng, gương mặt hồng hào, kích động đến mức trên người giống như bốc hơi nóng!
Sở Thấm hận không thể hét to thành tiếng.
A!
Thì ra tắm rửa thay quần áo thắp hương cầu nguyện là sai, về sau mỗi lần cô rút hộp bí ẩn, trong tay phải dính chút m.á.u mới được!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-295.html.]
Tâm trạng kích động dần bình ổn, Sở Thấm cũng không quan tâm đến thỏ nữa, bỏ những con thỏ đã g.i.ế.c vào tủ bát trong phòng bếp, giày đặt ở trong phòng ngủ, sau đó nấu nước tắm rửa.
Cô vội vàng tắm rửa xong, tiện tay ném quần áo vào trong thùng, rồi vội vã đi vào phòng ngủ.
Trở lại phòng ngủ, đóng cửa sổ rồi bật đèn.
Cô hiếm khi mở đèn pin, ánh sáng của đèn pin này rất lớn, vừa mở lên thì trong phòng ngủ đã sáng trưng, trong góc cũng sáng sủa.
Sở Thấm đặt đèn pin ở trên tủ đầu giường, ngoài miệng ẩn chứa nụ cười, vội vàng hoảng hốt mang giày tuyết vào.
“Cũng được đó!”
Sở Thấm cực kỳ hài lòng, đi hai vòng trên mặt đất.
Giày tuyết rất dày, làm bằng lông cừu!
Bên trong là lông cừu, hơn nữa Sở Thấm thấy lông cừu này không giống lông cừu bình thường, đương nhiên khi ngửi cũng không thấy có mùi gì.
Mà bên ngoài là da cừu đã qua chế tạo, được chế tạo rất tốt, ít nhất là “thợ săn già” như Sở Thấm cũng không có cách nào làm được da tốt như vậy.
Về phần chiều dài, giày tuyết dài trên mắt cá chân một lòng bàn tay, bao bọc rất chặt, không hề lạnh.
Cô không khỏi đi thêm hai vòng nữa, mới vừa tắm xong chân vốn còn nóng hổi, bây giờ càng nóng hơn.
Quan trọng là Sở Thấm cảm thấy chân rất dễ chịu, ngoại trừ không biết có thể chống nước hay không thì hoàn toàn không có khuyết điểm!
Đêm đã khuya, sắp tới mười hai giờ.
Bên ngoài là bóng tối vô biên, ngay cả ngôi sao cũng không có, mặt trăng biến mất trong mây đen bao phủ.
Tiểu Bạch đã dựa vào đệm rơm mà Sở Thấm mới làm cho nó ngủ, còn nhỏ giọng kêu.
Trong phòng.
Sở Thấm lưu luyến cởi giày ra, đặt giày trong tủ quần áo, nằm vào trong chiếc chăn ấm áp, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.
Chỉ là cô quá kích động, giờ phút này đầu óc còn đang hưng phấn, lăn qua lộn lại cũng không ngủ được.
Cô nghĩ : Mình thật không nỡ mang đôi giày tuyết này.
Sở Thấm cần giày để phát huy công dụng lúc đi đào đập chứa nước, dù sao nơi đó cũng lạnh, cô cũng không muốn tay đã nứt nẻ mà chân cũng nứt nẻ luôn.
Thật sự khó xử quá.
Sở Thấm bỗng nhiên mở đôi mắt sáng lấp lánh, đặt chân vào ấm sưởi tay còn đang nóng.
Nghĩ tới nghĩ lui, mang thì vẫn phải mang, dù sao rút được thì chính là kiếm được, kiếp trước đã quá khổ, kiếp này có bạc đãi thứ gì cũng không được bạc đãi mình.
Sở Thấm suy nghĩ một chút rồi buồn ngủ.
Mắt mờ mịt, ngủ thật say.
Suy nghĩ cuối cùng trước khi ngủ: Haiz! Sớm biết như vậy vừa rồi đã không g.i.ế.c hết thỏ, chờ lần sau lúc rút thưởng lại đi lên núi bắt mấy con về g.i.ế.c vậy.