Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 294
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:49:39
Lượt xem: 26
Lúc Sở Thấm sắp về đến nhà thật sự đã nhảy cẫng lên, bước chân nhẹ nhàng về đến nhà, lập tức đổ củ từ và thiên ma ra mặt đất ở sân trước.
Nếu như muốn ăn củ từ tươi mới, cất giữ củ từ có đất bùn sẽ giữ được lâu hơn, vì thế Sở Thấm chỉ lấy hai củ từ đi rửa sạch, còn lại hai cây hơi nhỏ thì đặt ở chỗ thông gió râm mát, mấy ngày này dùng để nấu canh củ từ mà ăn.
Về phần thiên ma, dùng nước rửa sạch, nhưng phải chú ý không thể rửa phần đầu và phần đuôi bị nát, nếu không chất lượng của thiên ma cũng không tốt, hơn nữa cũng không để được lâu.
Sau khi rửa sạch sẽ thì đặt vào mẹt tròn để phơi, phơi khô là có thể lưu trữ.
Sở Thấm cân nhắc thấy đông chí sắp tới, tiết đông chí cô có nên lấy nửa con gà ra hầm với thiên ma ăn không.
Chỉ là khổ chu mà cô sắp định làm bánh khổ chu cũng có thể hầm gà, khổ chu hầm với gà vịt hay heo là món ngon số một.
Ôi, đúng là phiền não ngọt ngào mà.
Sở Thấm cười híp mắt, lấy khổ chu trong không gian ra đặt vào trong giỏ trúc ở ngoài sân, chất đầy hơn phân nửa giỏ trúc.
Vì thế sau khi cô ăn cơm trưa xong, cả buổi chiều đều đắm chìm trong chuyện bóc vỏ khổ chu, vỏ hạt khổ chu khi chín sẽ xuất hiện vết nứt, nhưng bóc ra cũng rất khó khăn.
Thời gian dần dần trôi qua, chân trời xuất hiện ráng chiều.
Nắng chiều hôm nay hết sức rực rỡ, như một sợi tơ lụa vàng óng ánh rạng rỡ, hiện rõ trên bầu trời không một chút kiêng dè, quả thật trông rất đẹp.
Vị trí sân nhà Sở Thấm có lẽ chính là nơi thưởng thức tốt nhất, cô ngồi ở trên băng ghế, bên chân là vỏ hạt khổ chu xếp thành đống nhỏ, mà trong chậu gỗ bên cạnh chính là hạt khổ chu màu trắng.
Hơn phân nửa khổ chu đã được cô bóc hết, đây thật sự là mấy tiếng đồng hồ mệt mỏi nhất của cô trong ngày hôm nay.
Sở Thấm đỏ cả mắt, nhìn móng tay thiếu chút nữa thì gãy. Cô thề rằng sau này bớt đụng đến khổ chu được thì nên bớt.
Ôi! Đời này trôi qua quá an nhàn.
Kiếp trước rõ ràng có thể lột khổ chu cả ngày mà không ngừng lại, kiếp này lột ba bốn tiếng thì tay đã đau không chịu được.
Sở Thấm đứng dậy, trước tiên không bận tâm đến khổ chu chưa bóc, mà cô chuyển cối đá đến bên hồ nước, sau đó rửa sạch cối đá.
Cô nhíu mày, trong khoảng thời gian này trời không mưa, đất khô nhiều bụi bặm. Chỉ cần gió thổi một chút, trên cối đá đã để lại một lớp bụi.
Hiện tại Sở Thấm phơi quần áo xong đều phải giũ mấy lần nhưng cũng may sân trước của nhà có tấm đá xanh, nếu nói nhiều bụi thì cũng không nhiều bằng những nhà khác.
Căn cứ theo lời của thím Sở, hiện tại mỗi ngày nhà bà ấy đều phải múc chậu nước để làm ướt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-294.html.]
DTV
Sau khi Sở Thấm cảm thán năm sau có thể chuyện nước nôi sẽ khó khăn hơn thì bắt đầu nghiền khổ chu.
Thứ này phải nghiền cùng gạo, may mà trước khi bóc vỏ hạt cô cũng đã ngâm gạo trước.
Hai tảng đá đang ma sát với nhau, nước gạo trộn lẫn với nước khổ chu chậm rãi chảy vào trong chậu gỗ.
Sắc trời dần tối, đêm tối sắp bao phủ lấy mặt đất.
Sở Thấm tạm thời dừng lại, đến nhà ăn lấy cơm rồi về tiếp tục nghiền.
Thức ăn đêm qua ở nhà ăn là con heo mới giết, ăn đậu phộng chưng thịt, còn có canh lòng heo, dường như đã ăn hơn phân nửa con heo, thịt và phần xương còn lại đều để hôm nay ăn.
Giống như hôm nay, món ăn chính là dưa chua chưng thịt.
Sau khi Sở Thấm về đến nhà thì vui sướng khi người gặp họa, đặt hộp cơm trước mặt Tiểu Bạch cho nó nhìn thử: “Thật đáng tiếc, hôm nay có dưa chua.”
Tiểu Bạch à, dưa chua vị mặn, mày đành phải ăn khoai lang tiếp thôi.
Nhưng chú chó Tiểu Bạch này ăn hơi tạp nham, có thể ăn thịt cũng có thể ăn khoai lang, đặc biệt là khoai lang nướng. Hiện tại ngày nào không được ăn là sẽ củng bếp lò, vô cùng dễ nuôi.
Ăn cơm tối xong, lại tiếp tục nghiền khổ chu.
Nghiền mãi đến sáu giờ rưỡi mới nghiền xong, sau đó bỏ hỗn hợp nước và nước khổ chu ở trên mâm sắt rồi hấp chín, hấp xong cắt thành miếng, từng miếng từng miếng đặt ở trên mẹt tròn rồi đem phơi nắng, phơi khô xong thì chính là khổ chu khô.
Loại bánh này chỉ cần chú ý phòng côn trùng phòng ẩm, để hai năm cũng không thành vấn đề.
Sở Thấm lại một lần nữa hoàn thành công việc xong xuôi.
Cô lau mồ hôi trên trán, nhìn hai cái bao bố được cột chặt ở góc tường.
Trong bao bố còn nhúc nhích qua lại, bên trong là thỏ rừng mà cô còn chưa giết!
Giết hay không giết?
Năm nay còn chưa có tuyết rơi, thời tiết không lạnh đến mức ngoài trời chính là chiếc tủ lạnh. Bây giờ g.i.ế.c thì rất có thể không bảo quản được, nhất định sẽ phải nhanh chóng hun cho xong chuyện.
Còn không giết... Ờ, Sở Thấm là kiểu người nuôi thú hoang không quá ba ngày là sẽ chết.
Đặc biệt là thỏ rừng.