Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 291
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:49:34
Lượt xem: 27
Thần thái người ta anh tuấn, còn cao gầy, cho dù đi hay đứng đều rất đoan chính. Phải nói, so sánh với các thanh niên khác ở trong thôn thì nam thanh niên trong thôn chẳng có chút khí chất nào.
Chú Sở càng nghĩ càng cảm thấy đây không tính là chuyện lớn, nhưng phải cẩn thận suy nghĩ về người Sở Thấm thích, hay là kiểu người mà cô thích ở trong đây.
DTV
Chắc là kiểu người này, trong lòng ông ấy xác định. Cân nhắc một hồi, chờ có thời gian rảnh rỗi thì bảo vợ tiết lộ chuyện này cho dì cả Sở Thấm biết. Khó khăn lắm Sở Thấm mới thông suốt, cũng không thể để cô tắc nghẽn lại được.
Buổi chiều.
Sở Thấm “đã thông suốt” trở về đến nhà, ăn một bữa cơm trưa ngon lành.
Cô cảm thấy nếu nhà ăn có thể duy trì tiêu chuẩn này thì mình cũng không cần nấu nướng gì nữa.
Cơm nước xong, thu dọn vườn rau một lượt, cố kiềm chế không đi núi không đi đầm nước, lấy nan trúc đã gọt xong ra, chuẩn bị làm thêm mấy cái lồng cá.
Thuận tiện làm chút mồi câu, hiện tại cô rất mong chờ đối với đầm nước, không biết có thể bắt được bao nhiêu nữa.
Thời gian dần trôi qua, Sở Thấm ngồi ở trong sân làm lồng cá, trong núi lại thỉnh thoảng vang lên tiếng súng.
Sở Thấm rất hy vọng bọn họ săn bắt tới đỉnh Thanh Tuyền, hốt trọn ổ sói ở đỉnh Thanh Tuyền luôn.
Thật ra trong cùng một lúc, những nơi khác trong công xã cũng vang lên tiếng s.ú.n.g liên tiếp, đều đang bắt sói.
Trương Phi Yến nghe được tiếng súng, có chút c.h.ế.t lặng.
Kiếp trước nào có mời bộ đội đi săn thú, kiếp này thay đổi hết chuyện này đến chuyện khác, ban đầu cô ấy còn rất sợ hãi rất lo lắng, hiện tại thì kiểu thích làm gì thì làm.
Nếu không ngăn cản được thì đành thản nhiên tiếp nhận thôi.
Nhưng đây cũng coi như một chuyện tốt.
Sói càng nhiều càng dễ xảy ra chuyện, kiếp trước thôn Cao Thụ của bọn họ thì không có sao, nhưng thôn Lưu Lý lại gặp phải sói xuống núi, thậm chí cắn bị thương bảy tám người, sợ tới mức thôn của họ có mấy đêm không dám ngủ.
Kiếp này, chắc là sẽ không xảy ra chuyện chó sói xuống núi.
Về phần công thân thay đổi chuyện này, chẳng biết vì sao, trong đầu Trương Phi Yến lập tức nghĩ tới Sở Thấm.
*
Buổi chiều có càng nhiều binh lính, nghe nói lại tới hơn mười người, toàn bộ đi càn quét núi rừng, những thứ này đều là chuyện Sở Thấm không biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-291.html.]
Mãi đến ngày hôm sau, cô mới biết được hôm qua đã vận chuyển 25 con sói từ trong núi xuống, cùng với 8 con heo rừng, cuối cùng để lại cho thôn hai con, những con khác thì vận chuyển đi hết.
Người trong thôn rất bất ngờ, sau khi bất ngờ thì lại thấy vui mừng.
Vốn tưởng rằng chỉ để lại một con, ai biết được người ta để lại cho bạn hai con, có được một cách bất ngờ thì sao không vui mừng cho được.
Tiền nhặt được vĩnh viễn là thứ khiến người ta vui vẻ nhất.
Về phần đỉnh Thanh Tuyền mà Sở Thấm quan tâm nhất có được quét sạch hay không, đương nhiên là có.
Không cần đi hỏi đội trưởng Hàn, sáng sớm hôm đó Sở Thấm len lén leo lên đỉnh Thanh Tuyền thì phát hiện khắp nơi đều có dấu vết.
Ví dụ lùm cây bị đè, trên mặt đất còn xuất hiện chút vết máu, cùng với dấu vết kéo lê trên mặt đất.
Những thứ này đều chứng tỏ cho việc đỉnh Thanh Tuyền đã tiếp nhận một trận càn quét, Sở Thấm cảm thấy lúc này ở đỉnh Thanh Tuyền chắc chắn là thời điểm an toàn nhất, cho dù có chó sói còn sót lại, cũng sẽ bị dọa sợ mà trốn vào chỗ sâu hơn.
Cô phải thừa dịp khoảng thời gian này mà đi dạo hết núi rừng một lượt, chẳng qua vẫn phải lên kế hoạch cho tỉ mỉ.
Bởi vì hôm qua cô ở trên sân đập lúa nghe người ta nói, rằng những người còn lại trong thôn hẳn là sắp đi đào đập chứa nước rồi.
Sở Thấm đã chú ý tới Trương Phi Yến, thấy cô ấy nghe được chuyện đào đập chứa nước mà biểu cảm trên mặt không chút d.a.o động, dáng vẻ rất bình thường, có thể thấy mùa đông năm nay thôn Cao Thụ của bọn họ quả thật không thể chạy thoát.
“Haiz…”
Sở Thấm thở dài, cô cũng không muốn đi đào đập chứa nước, cô còn muốn ở nhà sưởi ấm ăn hạt dẻ.
Nhưng đào đập chứa nước hẳn sẽ không kéo dài quá lâu, dù sao năm nay cũng sẽ có tuyết rơi. Chờ khi gặp tuyết lớn, tuyết đóng băng trên đất rồi thì sao còn có thể đào được.
Chỉ là đến lúc đó cũng không tiện lên núi, Sở Thấm phải thừa dịp mấy ngày nay đang rảnh rỗi thì làm hết những chuyện nên làm.
Ngược lại bên cạnh đỉnh Thanh Tuyền cũng có rất nhiều động thỏ, Sở Thấm đã một thời gian không tới, không ngờ động thỏ ở đây còn nhiều hơn ở núi Bạch Thạch.
Nhất là mặt sau của một gò núi có địa thế khá cao, Sở Thấm giẫm lên động thỏ cũng sợ giẫm sập hang.
Cô không khỏi nhỏ giọng nói thầm: “Chẳng lẽ trong núi này không có cáo sao?”
Sở Thấm nhớ rõ kiếp trước cô phát hiện chỗ có nhiều thỏ cũng có rất nhiều cáo, vì thế mỗi lần Sở Thấm săn thỏ đều có thể thu hoạch được hai ba con cáo, lông cáo trong nhà đã tích lũy được một rương.
Chậc, cũng không biết ai chiếm được hời rồi.