Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 283
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:49:21
Lượt xem: 27
Sở Thấm vô cùng khó hiểu, hỏi cậu ấy: “Không phải bên đó có ba khẩu s.ú.n.g sao, sao còn gặp chuyện này nữa.”
Tiểu Đường không cùng tổ với cô, mà cùng tổ với đội trưởng Hàn.
DTV
Mà hiện tại trên mặt Tiểu Đường cũng có vết thương bị trầy da, trên quần áo có dấu vết bị đất đá ma sát, xem ra đã bị ngã.
Tiểu Đường than thở: “Hày! Cô không biết đấy thôi, chúng tôi phát hiện hai con heo rừng, mới đang chuẩn bị đi bắt thì đã phát hiện bị chó sói vây quanh. Nếu không phải lúc ấy đội trưởng Hàn đột nhiên bảo chúng ta trèo lên cây, có lẽ lúc này cô cũng không gặp được tôi nữa.”
Sở Thấm: “... Chó sói thoắt ẩn thoắt hiện, khó có thể phòng bị. Nhưng trước đây không phải núi Bạch Thạch cũng có chó sói sao?”
Tiểu Đường nghĩ nghĩ: “Buổi đi săn mùa đông lần trước chúng tôi không gặp, nhưng chắc chắn là có, chỉ là bình thường đều ở nơi sâu hơn, không biết sao lại đột nhiên chạy tới.”
Trong lòng Sở Thấm nhớ kỹ, hôm khác đến núi Bạch Thạch nhất định phải cẩn thận.
Trở lại trong thôn, người thì khóc, người thì thấy may mắn, lại có người âm thầm mỉm cười.
Lưu Bách Phúc còn đỡ, sau khi được Tần Hoa khám cho thì cũng chỉ có một vết thương bị gãy xương này.
Lưu Bách Xuyên lại có chút nghiêm trọng, mất m.á.u quá nhiều, lúc này môi trắng bệch.
Sở Thấm đến sân đập lúa, để đồ xuống nghe Tần Hoa nói tạm thời chỉ có thể dùng nước xà phòng trước, chờ rửa sạch vết thương xong lại đưa đi chữa bệnh, khiến cô đứng tại chỗ do dự vài giây.
Do dự điều gì?
Do dự không biết mình có nên lấy i-ốt trong nhà ra hay không.
Cũng không phải là không nỡ, chỉ là lúc này ngay cả công xã cũng rất ít nhìn thấy i-ốt.
Vậy i-ốt của cô từ đâu mà ra?
Sở Thấm suy nghĩ một lúc, vẫn chạy về nhà lấy i-ốt ra.
Cô chạy với tốc độ nhanh, Thím Sở còn không kịp gọi cô lại, chỉ thấy cô vội vàng chạy đi lại vội vàng chạy về.
Thím Sở kéo cô lại nói: “Cháu chạy cái gì vậy, cháu thế nào, có bị thương không?”
Sở Thấm lắc đầu: “Cháu không có.”
Cô nói xong đi về phía đám người, Thím Sở lần nữa lôi kéo cô lại: “Trong tay cháu cầm cái gì vậy?”
Sở Thấm: “I-ốt, là lúc đó cháu mua ở nhà máy thép, cháu cũng mới nhớ ra trong nhà có cái này, thứ này có thể khử trùng vết thương.”
Thím Sở trợn mắt, rất muốn nói đừng đem ra giữ lại cho mình đi, nhưng nghĩ đến vết thương của Lưu Bách Xuyên, lại bất đắc dĩ, dẫn Sở Thấm chen vào trong đám người. Giờ phút này Tần Hoa đang dùng nước xà phòng rửa sạch vết thương cho Lưu Bách Xuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-283.html.]
Thím Tần Hoa, Sở Thấm nhà cháu nói trên tay có i-ốt, thím xem có dùng được không.” Bà ấy hỏi.
Tần Hoa ngẩng đầu, khiếp sợ: “I-ốt sao?”
Nói xong còn ngẩn người, vội vàng gật đầu: “Có thể dùng, đương nhiên là có thể dùng, tốt hơn nước xà phòng rất nhiều.”
Nói xong vội vàng nhận lấy i-ốt trên tay Sở Thấm, cẩn thận bôi lên vết thương.
Bôi xong băng bó vết thương lại, sau đó nói: “Mau đưa người đến huyện đi, không biết có sốt không nữa.”
May mà hôm nay trời lạnh, nếu không sẽ còn nghiêm trọng hơn.
Thật ra i-ốt không được bao nhiêu người chú ý, trong mắt mọi người đây chính là một thứ tương tự như cồn, mà cũng đúng là vậy thật.
Nhưng Tần Hoa lại để ý, tìm Sở Thấm hỏi i-ốt mua ở đâu.
Sở Thấm có chút khó xử: “Cháu mua lúc ở nhà máy thép.”
Câu hỏi này có thể có hai cách giải thích.
Một là mua ở thành phố, hai là mua ở nhà máy thép thành phố. Trong nhà máy thép có phòng y tế, nhà máy thép giàu nứt đố đổ vách như vậy, trong phòng y tế thật sự cũng có i-ốt.
Phải xem Tần Hoa hiểu như thế nào.
Tần Hoa thở dài: “Vậy à, chỉ sợ hiện tại cũng không dễ mua đâu.”
Lại cười cười nói: “Cháu cất thứ này đi, bình thường rất hữu dụng đấy.”
Sở Thấm gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
Bởi vì có người bị thương, hôm nay lúc chia thịt đội trưởng Hàn cũng không hứng thú mấy.
Nhưng những người khác vẫn rất phấn khởi, nhất là lúc g.i.ế.c heo g.i.ế.c hươu chia thịt.
Đội trưởng Hàn cố ý để lại rất nhiều thịt làm bồi thường cho hai anh em nhà họ Lưu, còn lại mới chia cho mọi người.
Sở Thấm được một cân thịt heo, còn là thịt đùi. Còn là phần xương heo mà đến con ruồi đứng lên đó cũng phải trượt xuống, mà thật ra cô cũng thích xương heo hơn.
Cộng thêm nửa cân thịt hươu, cùng với nửa con gà rừng, những cái khác thì không có.
Sau khi Sở Thấm về nhà dùng rìu chặt xương heo, chuẩn bị buổi tối trước khi đi ngủ bỏ nó vào nồi đất để nấu cùng cà rốt, như vậy sáng mai thức dậy có thể uống được canh xương nóng hổi.
Tiếp theo lại cắt thịt hươu thành từng miếng, đặt ở trên lưới sắt dùng than lửa để nướng, lại rắc chút muối, mùi vị phải nói là tuyệt vời.
Sở Thấm đã lâu không được ăn món này, cô há to miệng, thỏa mãn híp mắt.