Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 270
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:48:59
Lượt xem: 25
Buổi chiều, trời nắng chói chang.
Sau khi đội trưởng Hàn trở về từ công xã đã thông báo chuyện chia lương thực hôm nay.
Cũng không lâu lắm, đầy người đứng trên sân đập lúa.
Vị trí phía trước sân đập lúa đã dọn xong bàn, phía sau chính là nhà kho, trong nhà kho chất đầy lương thực sắp được phân phát.
Sở Thấm vẫn chưa tới, bởi vì cô dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ đoán mình xếp phía sau.
Sở dĩ xung quanh sân đập có nhiều người như vậy là vì phần lớn đều muốn xem người khác được chia bao nhiêu, nhưng Sở Thấm lại không quan tâm đến điều này, dứt khoát ở nhà nghỉ ngơi.
Nói đến nghỉ, nhưng cũng không nghỉ.
Sở Thấm lại bỏ hoa kim ngân khô vào trong ki tròn để phơi nắng lần nữa, thứ này rất dễ mọc sâu.
Sau đó lại ra sau núi đào chút măng mùa đông, gần đây Sở Thấm phát hiện măng mùa đông mọc sau núi.
So với măng mùa xuân thì cô thích măng mùa đông hơn, măng mùa đông cho dù có làm thế nào cũng ăn ngon, dù có bào thành sợi, thêm chút dưa chua vào xào, Sở Thấm cũng có thể ăn hết ba chén cơm.
Tuy nhiên măng mùa đông ở đây không nhiều, nhiều hay ít thực ra cũng rất đặc biệt, măng mùa đông phát triển năm phần vào ngày 23 tháng Chạp âm lịch và Tết Nguyên Đán, mà năm nay cũng không phải là năm cho măng mùa đông phát triển, những nơi khác cũng không có nhiều lắm.
Nhưng nếu như mùa xuân sang năm mưa thuận gió hòa, chắc chắn sẽ có rất nhiều măng tre, đây là dựa vào kinh nghiệm quan sát ở đời trước của Sở Thấm đúc kết ra.
Mang măng tre đi phơi cũng không tệ, cô quyết định ghi việc này vào nhật ký để sang năm có thể ghi nhớ.
Sở Thấm đào măng gần một giờ thì quay về, chỉ đào chừng 20 cân, chuyện này khiến cô có chút nhụt chí.
Hiểu biết ít, nhưng không ngờ lại ít như vậy.
Được rồi, vì để không phí công sức này, Sở Thấm không chịu ngồi yên mà vứt măng mùa đông trong sân để phơi khô rồi chạy ra vừa rau.
Tưới nước cho vườn rau, lại nghiêm túc quan sát cây dương mai và cây táo cô trồng ở rìa vườn rau một phen.
Ừm, thật ra gọi là giống cây dương mai và giống cây táo hẳn là sẽ chính xác hơn một chút.
Mấy tháng trước cô thử trồng hạt dương mai, thế mà cô lại trồng thành công!
Sau khi thành công, cô biết hạt của táo chắc chắn cũng có thể trồng thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-270.html.]
DTV
Quả nhiên, bên cạnh cây dương mai xuất hiện một gốc cây non nhỏ hơn, đây chính là cây táo.
Dù sao Sở Thấm cũng không biết cách trồng có chính xác hay không, một là cô ở đời trước chưa từng tiếp xúc qua với chuyện nên trồng cây ăn quả thế nào, hai là các giống cây do hệ thống tạo ra không thể xử lý bằng cách thông thường.
Cho nên khi trồng cây dương mai thì rửa sạch hạt dương mai trước rồi phơi khô dưới nắng, sau đó bỏ hạt vào trong cát ẩm, cho vào trong lọ kín, phủ một lớp cát ẩm lên, cuối cùng đặt ở chỗ tránh ánh sáng trong phòng ngủ, một tháng sau là có thể nảy mầm.
Hạt táo thì dễ hơn một chút, hạt táo ăn xong ngâm trong nước từ 8 đến 12 tiếng, sau đó ngâm trong bùn đất màu mỡ và thoáng khí là có thể nảy mầm.
Theo lý mà nói là còn phải bón phân, nhưng giống cây là sản phẩm của hệ thống, hạt giống mạnh mẽ, không bón phân dĩ nhiên cũng rất tốt.
Chờ hạt giống nảy mầm, lớn lên không bao lâu lại cấy ghép đến rìa vườn rau.
Sở Thấm gần như là cứ cách hai ba ngày lại cầm thước đến quan sát tình trạng sinh trưởng của cây giống, sau đó ghi chép vào sách.
Lần đầu trồng, đương nhiên phải cẩn thận ghi chép, sau này trồng lại mới dễ dàng phát hiện vấn đề hơn.
Sở Thấm cũng chậm rãi g.i.ế.c thời gian, trong nháy mắt đã sắp đến chạng vạng tối.
Mặt trời lặn ở Tây Sơn, ráng chiều rực rỡ.
"Ầm ầm ầm —"
Sở Thấm đẩy xe đẩy, trên xe đẩy có hơn mười bao tải và mấy sợi dây thừng, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đi về phía sân đập lúa, rất có khí thế của một kẻ làm quan cả họ được nhờ.
Vì thế mọi người trên sân đập lúa nhìn thấy Sở Thấm từ phía xa hùng hổ đẩy xe đến, quả thực bị kinh ngạc trong phút chốc.
Thật ra hầu hết mọi người bây giờ còn ở lại sân đập lúa là vì muốn xem Sở Thấm có thể được chia được bao nhiêu lương thực.
Thím Sở cũng ở trong đó.
Bà ấy nhìn thấy bóng dáng Sở Thấm thì chạy ra, chạy về phía cô cười cười hỏi: "Cháu mang đủ bao tải không? Tới đúng lúc lắm, còn hai hộ gia đình nữa là tới phiên cháu rồi."
Sở Thấm kinh ngạc: "Lần này nhanh như vậy à?" Cô cho rằng phía trước mình ít nhất còn năm sáu hộ nữa.
Vì thế nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ về phía trước, vừa đẩy vừa hỏi: "Thím, lương thực nhà thím đã chia xong chưa?"
Thím Sở gật đầu, hất cằm ý bảo chú Sở đang xếp lương thực lên xe bên cạnh sân đập lúa: "À, vừa mới chia xong, chú cháu đang xếp đó."
Sở Thấm lại gần nhìn kỹ, phát hiện lương thực nhà thím Sở được chia nhiều hơn năm ngoái một chút.