Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 261

Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:48:45
Lượt xem: 32

Mặt trời đã lên hẳn, xua tan hơi lạnh trong không khí, Sở Thấm cởi áo khoác bông, suy nghĩ xem nếu có thời gian thì mình sẽ đi buộc vài con thỏ.

Vì không phải thịt thỏ mà là da thỏ.

Cô muốn làm một chiếc áo khoác từ da thỏ để có thể mặc khi trời không lạnh lắm.

Nhưng, Sở Thấm giật mình.

Kiếp trước, cô không chỉ dùng các loại da động vật để chống lạnh mà còn dùng tới lông gà vịt để chống lạnh.

Nghĩ tới đây cô lại thấy tiếc, trước đó cô đã chôn hết lông gà đã g.i.ế.c vô vườn rau rồi, e là giờ đã biến thành phân bón bổ dưỡng đất.

Sở Thấm âm thầm thở dài, chỉ có thể đợi sau này có cơ hội rồi nói tiếp.

Không cần đi làm công, Sở Thấm nằm phơi nắng trên ghế tre ở sân.

Híp mắt phơi nửa tiếng, cả người ấm áp, sau khi cảm thấy thoải mái, cô cũng không rảnh rỗi nổi nữa, định hôm nay sẽ tổng vệ sinh trong nhà.

Không có cách nào, trong thôn sắp gặt hái mùa màng xong, không chắc khi nào cô sẽ bị sắp xếp tới hồ chứa nước để đào nước hoặc là luyện thép ở công xã, tới lúc đó sao có thời gian tổng vệ sinh nữa.

Giờ trong nhà có nhiều đồ, dù có sắp xếp gọn gàng thì vẫn hơi bừa bộn.

Sở Thấm làm mấy cái chổi có kích cỡ khác nhau từ lúa mì mới mọc ra trong năm nay, mấy cái chổi này đủ để cô dùng được hai năm.

Cô cất hết xíu mại gạo nếp để trên bàn ở nhà chính, xếp vào đĩa và bỏ trong tủ bát.

Sau đó mang mũ rơm, đeo khẩu trang tự chế xong.

Rồi dùng tay quét xà nhà bằng chổi dài, quét hết tro bụi và mạng nhện trong nhà, kể cả vách tường cũng không tha.

Lập tức tro bụi bay trong phòng, đã được nửa năm kể từ lần tổng vệ sinh trước, nhưng Sở Thấm thích sạch sẽ, cho dù không tổng vệ sinh, cách hai ngày cô đều quét rác lau bàn, sao có thể nghĩ tới nhà vẫn dơ như vậy.

“Khụ khụ khụ ——”

Sở Thấm vẫn không khỏi ho vài tiếng.

Dọn sạch tro bụi ở xà nhà và vách tường ở nhà chính xong, cô đi quét dọn phòng ngủ.

Trước khi quét dọn phòng ngủ, thì cần phải dọn mùng mền chăn đệm ra.

Sở Thấm treo thẳng mấy thứ này ra sân, dù gì phơi nắng chăn nhiều cũng tốt.

Đến khi phòng ngủ gần trống không, cô cũng quét một lần, bên phòng bếp cũng giống vậy.

Đến bước này, đã hoàn thành xong phần khó khăn nhất trong việc tổng vệ sinh, tay của Sở Thấm không khỏi đau nhức.

Tiếp theo là lau, lau khắp nơi, dùng sức lau.

Lau phòng ngủ trước, Sở Thấm rất hào phóng dùng nửa chiếc khăn mặt làm giẻ lau.

Chiếc khăn rửa mặt này được thôn tặng thưởng , bị cô cắt ra vài miếng, sau đó khi đi công xã, cô lại mua hai cái, cũng cắt thành vài miếng. Giờ trong nhà có rất nhiều khăn lông.

Cô lau giường trước, lau tầm ba lần, tro bụi rất nhỏ trong khe giường cũng bị cô lau, cô còn gỡ ván giường xuống, cầm tới sân để rửa và phơi nắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-261.html.]

Sau đó là lau bàn đọc sách, rồi các bình gốm.

Tiếp theo là dọn dẹp hết đồ trong tủ bát ra, tìm cách dọn tủ bát ra sân rồi dùng nước tẩy thật sạch.

Nếu đã tẩy sạch thì dứt khoát tẩy hết chung luôn, bàn ăn và ghế dựa ở nhà chính, còn ghế đẩu trong phòng bếp và muỗng đũa chén bát vân vân trong tủ bát ở phòng bếp.

Sở Thấm chạy tới chạy lui mấy lần, dường như không biết mệt, dọn hết mấy thứ này ra sân. Không bao lâu sau, sân đã bị chiếm hết.

Cô sâu sắc cảm giác mình thật sáng suốt khi tổng vệ sinh vào hôm nay, trong nhà có nhiều đồ cần rửa, nếu để làm sau thì tới lúc đó nước lạnh sẽ khiến vết nứt da trên tay cô lại bị tái phát.

Đến giữa trưa, ánh nắng khiến Sở Thấm đang làm việc cảm thấy hơi nóng nực, cô bắt đầu đổ mồ hôi.

Lúc này cô cũng rửa xong rồi, đến căn tin lấy cơm, sau khi về nhà lại vội vàng ăn xong rồi tiếp tục vùi đầu vào làm tổng vệ sinh.

Thím Sở thấy cô vội vàng tới rồi lại vội vàng đi, rất là khó hiểu, ăn cơm nước xong thì không khỏi rẽ qua nhà Sở Thấm nhìn xem sao.

Không xem thì không biết, nhìn rồi mới thấy quá ghê gớm. Bây giờ đứa nhỏ này đang tổng vệ sinh, lúc này là thời gian nào hả.

Bây giờ Sở Thấm làm đến mức trong sân không có chỗ đặt chân, khắp nơi toàn là nước. May là trong khoảng thời gian này cô rút nhiều tấm đá, giờ cả viện có tới chín tấm đá lớn, hầu như phủ kín khắp toàn sân, không còn thấy nhiều bùn đất.

“Thím, thím tới đây có chuyện gì à?”

Nghe thấy tiếng động, Sở Thấm đang quét rác trong phòng thò đầu ra ngoài cửa sổ, tò mò hỏi.

Thím Sở vội vàng nói: “Không có việc gì thì thím không thể tới à.”

Sở Thấm nhanh chóng nói: “Có thể tới, có thể tới.”

Nhưng lại nghĩ trong lòng: Chắc chắn là bà thím có việc.

Đúng là có việc thật, ban đầu bà ấy muốn tới xem Sở Thấm đang vội vàng làm gì, lúc tới nơi bỗng nhớ tới chú nhỏ của Sở Thấm nhờ bà ấy Sở Thấm một chuyện.

Thím Sở tránh nước, đi tới bên cửa sổ hỏi cô: “Chú của cháu nhờ cô hỏi giùm là hai ngày nữa cháu có muốn tới hồ chứa nước làm việc không.”

Sở Thấm kinh ngạc: “Đội trưởng Hàn không bảo cháu đi.”

DTV

Thím Sở cười cười: “Ngốc, cháu muốn đi thì sao đội trưởng Hàn có thể ngăn cháu được.”

Bà ấy nói thêm: “Giờ trong thôn không có chuyện gì làm, hạt bắp cũng bị lấy lại, chỉ còn một ít củ năng và cây mía. Còn nữa, phải đi dọn dẹp lại vài cánh rừng, muộn nhất cuối tháng này là làm xong, với lại mấy công việc này cháu có đi hay không cũng không khác mấy.”

Sở Thấm suy nghĩ, lắc đầu: “Cháu đợi thông báo của đội trưởng Hàn rồi mới đi. Sao tự dưng chú nhỏ lại hỏi con chuyện này?”

Thím Sở bĩu môi nói: “Không biết có chuyện gì mà chú nhỏ của cháu thành tổ trưởng nhỏ. Cơ thể tí teo của ông ấy mà cũng có thể thành tổ tưởng, đúng là ông bà nhà cháu dưới chín suối mở mắt mà. Giờ nghe nói có thể kiếm nhiều hơn hai công điểm so với người khác đấy, suýt nữa thì run lên.”

Nếu không phải bà ấy nói ra chuyện gần đây Sở Thấm kiếm gấp đôi công điểm cho ông ấy nghe, e là ông ấy còn cảm thấy mình trâu bò.

Sở Thấm: “…”

Cô mỉm cười, không nói gì.

Thím Sở không có khuyên nhiều, thấy Sở Thấm bận rộn, nói xong thì định rời đi, trước khi đi chợt nói: “Đúng rồi, mấy ngày sau trong thôn muốn săn mùa đông, cháu không đi cũng rất tốt, bằng không đến lúc đó không cản nổi sức nóng từ việc chia chác thú săn.”

Nói xong, bà ấy rời đi.

Sở Thấm sững sờ, săn mùa đông?

Loading...