Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 259
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:47:07
Lượt xem: 27
Lại là hai ngày trôi qua, lò đã khô, hoàn toàn có thể sử dụng.
Thế nhưng nấm tươi của cô đã ăn hết rồi, thật sự đừng nói, mùi vị đó ngon đến mức Sở Thấm cũng không nỡ chừa lại làm thí nghiệm.
Nấm mối xào với thịt ăn, kết hợp với ớt xanh ớt đỏ trồng trong vườn rau, màu sắc vừa nhìn đã thấy hấp dẫn.
Nấm hương thì xào, cô thích mùi vị của nấm xào.
Sở Thấm trực tiếp dùng đồ ăn để thí nghiệm, vì vậy cô đốt lò lửa, đợi đến khi không tới gần bếp lò cũng cảm nhận được sức nóng thì đến giảm độ nóng xuống.
Tắt lửa trong bếp và đặt thức ăn vào chỗ nướng. Sau đó đóng chặt cửa gỗ lại, chờ bên trong sấy khô.
Sở Thấm xách ghế ra ngồi ở trước lò nướng, chống má chậm rãi chờ đợi.
Thời gian chênh lệch không nhiều lắm, Sở Thấm mở cửa gỗ ra, dùng kẹp trúc gắp lá rau bên trong ra.
Ngay khi kẹp trúc vừa kẹp lấy lá rau, Sở Thấm đã biết ngay!
Đúng vậy, thành công rồi, bởi vì lá rau rõ ràng có chút xốp giòn, đây là nguyên nhân của việc nướng quá mức, xem ra về sau cô còn phải nhiều luyện tập hơn chút nữa.
Nhưng dù có thế nào, có thể sấy khô là được.
Sở Thấm nhất thời vui vẻ ra mặt, lật trái lật phải xem lá rau kia.
Ha! Lấy ngựa c.h.ế.t làm ngựa sống cũng coi như thành công.
—
Có lò nướng rồi, Sở Thấm vội vàng nóng lòng muốn lên núi tìm xem ở ranh giới thôn Cao Thụ bọn họ có nấm mốc hay không.
Quả nhiên đội trưởng Hàn ăn giấm với gì đó đến nỗi mặt ủ rũ xuống mấy ngày, Sở Thấm và những người trẻ tuổi nhìn thấy ông ấy thì bỏ chạy.
May mắn trong khoảng thời gian này ông ấy phải chạy đi hai đầu đập chứa nước của công xã, đồng thời cũng có hai đội thôn dự định vào thăm xét đại đội thôn Cao Thụ, căn bản là không có thời gian ở trong thôn buồn bực tức giận.
Bước vào tháng mười một, nhiệt độ tựa như giảm thẳng xuống.
Sở Thấm lén lút lên núi vào sáng sớm, tốt xấu gì cô cũng biết nếu như bị vây quanh ở trong núi vào mùa này thì sẽ không c.h.ế.t đói nhưng sẽ dễ dàng bị đông lạnh rồi đổ bệnh, cho nên không ai dám lên đỉnh Thanh Tuyền, chỉ dám dạo chơi ở sau núi.
Lúc cô đi dạo cũng không nhàn rỗi, liên tục chặt vài cây gỗ, quyết định mang về nhà phơi nắng, bổ sung phần đã dùng hết kia.
Sở Thấm nghĩ năm nay trong nhà phải chuẩn bị nhiều củi lửa một chút.
Một là có lò nướng, hai là có lò sưởi, ba là sắp xây lò sưởi trong tường, tóm lại mỗi một loại đều phải dùng đến củi lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-259.html.]
Hướng đi vào trong núi càng lúc càng sâu, Sở Thấm chặt đốn cây cũng càng lúc càng "điên cuồng ngang ngược".
Đến đây rồi, cô không còn sợ bị người nghe thấy nữa, lúc này hẳn là sẽ không có ai lên núi, cũng sẽ không có ai vào sâu như vậy, Sở Thấm chặt xong một thân cây, thì bỏ một thân cây vào trong ba lô không gian của mình.
Sau khi chặt 28 cái cây, Sở Thấm mới ngừng lại.
Đi tới một chỗ tương đối ẩm ướt, đây là nơi mà cô chưa từng tới bao giờ, mới vừa đến, cô liền ngẩn người.
Tại sao ngẩn người?
Không nhìn thấy nấm, nhưng nhìn thấy mộc nhĩ.
Sở Thấm trừng to mắt: "Ôi vãi, cái này là xoay chuyển tình thế à."
Mộc Nhĩ cũng được, cô không hề kén chọn. Thậm chí mộc nhĩ cũng không cần sấy khô, phơi nắng là được rồi.
Món này ăn cũng ngon, bình thường chỉ cầm lên một nắm nhỏ, bỏ vào trong nước ngâm là có thể ngâm ra mộc nhĩ thật lớn.
Xào mộc nhĩ ăn trong ngày đông cũng không tệ, chỉ cần Sở Thấm có thể xào là sẽ cảm thấy được, cô không cần phải nghĩ đến món phụ. Hơn nữa, mộc nhĩ có vị giòn mềm, cô thích mộc nhĩ hơn so với nấm khô.
Sở Thấm mừng rỡ sắp nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy qua, chạy đến bên cạnh một gốc cây hòe mục nát, bắt đầu hái mộc nhĩ trên cây hòe.
Cô cũng thấy may mắn vì hôm nay mình đã vác giỏ trúc đến, lần này mặc kệ có đi làm muộn hay không, tóm lại là sau khi hái mộc nhĩ ở nơi này xong rồi thì cô mới rời đi.
Vội vàng xuống núi, chạy về nhà.
Sở Thấm đặt mộc nhĩ lên bàn chính, nghiêm khắc chỉ vào giỏ trúc nói với Tiểu Bạch: "Không được đụng vào cái này, đụng thì đánh."
Tiểu Bạch điên cuồng vẫy đuôi.
DTV
Sở Thấm cũng mặc kệ nó có hiểu hay không, tóm lại lúc ra cửa thuận tiện đóng cửa nhà chính lại, chỉ sợ Tiểu Bạch sẽ làm hại mộc nhĩ của cô.
Hôm nay có khởi đầu tốt đẹp, cô cực kỳ vui vẻ ra cửa, Sở Thấm lại bị kéo đi đào kênh.
Đội trưởng Hàn tăng thêm người cho tổ của cô, bày ra dáng vẻ con kênh này không được đào thông từ thôn Cao Thụ đến đoạn sông Thượng Khê thì thề sẽ không đón năm mới.
Sở Thấm có thể làm sao bây giờ?
Toàn bộ tổ người bày ra vẻ mặt đau khổ, sau đó lại nhìn nhìn Sở Thấm vừa cau mày nói "Làm phiền rồi" vừa cầm cuốc vung mạnh.
Thật sự rất khó để đào sâu, tiếp tục hát vang đi về phía trước.
Người phía sau ngoại trừ ăn bụi thì chính là ăn đất.