Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 252
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:46:56
Lượt xem: 21
Sở Thấm tò mò: "Vậy họ đến công xã giúp xây dựng lò luyện thép rồi?"
Tiểu Đường lắc đầu: "Đang đi đào đập chứa nước, cũng giống như việc chúng ta làm."
Sở Thấm kinh ngạc: "Vậy mà đập chứa nước cũng mở ra, sợ là hơn một tháng nữa tuyết sẽ rơi, e rằng có sửa cũng không được bao nhiêu."
Tiểu Đường gật đầu: "Ai nói không phải đâu chứ."
Cậu ấy còn nói: "Lần này thôn chúng ta lại kéo 50 người đi đào đập chứa nước, nghe nói thôn Tịnh Thủy và thôn Lưu Lý còn nhiều hơn.
Nhưng thôn Tịnh Thủy vốn có nhiều người làm, nhiều hơn thôn chúng ta những hai trăm người. Thôn Lưu Lý thì khó hiểu, người trong thôn họ còn ít hơn thôn ta, vậy mà lại đưa tám mươi người đi, chẳng lẽ họ bỏ hết việc trong thôn rồi?"
Sở Thấm bĩu môi: "Ai biết được."
Cô nghĩ nguyên nhân là vì đại đội trưởng của thôn Lưu Lý, những vấn đề này đều do đội trưởng chỉ đạo. Nhất định là đại đội trưởng muốn náo động trước mặt lãnh đạo công xã nên mới đưa nhiều người trong thôn đi như vậy.
Sở Thấm thấy mình may mắn vì đã xuyên đến thôn Cao Thụ, khi ấy xuyên qua cô vẫn đang suy nghĩ tại sao mình không xuyên đến thành phố mà thay vào đó lại xuyên đến vùng nông thôn.
Bây giờ cảm thấy thôn Cao Thụ mới là tốt nhất.
Bí thư chi bộ thôn và đại đội trưởng đều là người đàng hoàng, trong thôn cũng không có kẻ nào gian ác.
Tuy nói ngọn núi cách xa thành phố trùng trùng điệp điệp, nhưng bất kể bên ngoài có bao nhiêu mưa gió, chờ mưa gió đi qua ngọn núi nặng nề vào thôn Cao Thụ thì mưa gió cũng phải yếu đi.
Khi Sở Thấm đang cảm khái thì Tiểu Đường đột nhiên cười ra tiếng: "Sở Thấm, cô không biết đâu, người quản lý kênh nước điểm danh muốn cô đi nhưng đội trưởng Hàn sống c.h.ế.t không chịu thả người."
Sở Thấm kinh ngạc, tay cầm cuốc dừng lại, ngón tay chỉ chỉ chính mình: "Tôi à? Tại sao!"
Tiểu Đường nói một cách đương nhiên: "Còn có thể vì sao, thanh danh của cô truyền xa, tất cả chúng ta trong xã Dương Tử Câu có ai là không biết thành tích đạt toàn bộ điểm công của cô chứ.
Cô biết làm việc mà, thế nên bên đập chứa nước mới muốn, nhưng đội trưởng Hàn không chịu thả, suýt nữa là đã cãi nhau với bên đập chứa nước."
Thật ra Sở Thấm cũng muốn đến đập chứa nước để xem thử, đập chứa nước cách thôn họ không tính là xa, mà bản thân cô còn có xe đạp, thật ra có đi cũng không có vấn đề gì.
Tiểu Đường nhìn ra suy nghĩ của cô, bật cười nói: "Cô yên tâm, chúng ta sớm muộn gì cũng phải đi thôi."
Sở Thấm suy nghĩ một lúc, cũng hiểu rồi.
Bởi vì đập chứa nước chỉ đình công khi trời cực lạnh, nhưng cuộc sống trong thôn cơ bản sẽ dừng lại khi bước vào mùa đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-252.html.]
Vậy sau khi thôn không có việc làm thì phải làm gì đây?
Đương nhiên là đến làm ở đập chứa nước.
Chỉ sợ là đến lúc đó toàn bộ người công xã đều kéo nhau đến đào đập chứa nước mất.
Sở Thấm thở dài.
Thôn họ đào kênh nước còn gian nan như thế, huống chi là đào đập chứa nước.
Hơn nữa thời gian cũng không khéo, gặp phải thiên tai, cái đập chứa nước này ra đời có thể nói là vận mệnh nhiều thăng trầm.
Hàn huyên một hồi làm chậm trễ công việc, Sở Thấm quay đầu nhìn thấy những người khác bên cạnh đang đuổi kịp, vội vàng cầm cuốc tiến lên cùng những người khác, chẳng bao lâu đã trở nên vô cùng nổi bật trong đám đông[1].
[1] Từ gốc là nhất kỵ tuyệt trần, chỉ ai đó có khả năng vượt quá người thường theo một cách nhất định, vượt quá tầm với của người khác.
Từ gốc là nhất kỵ tuyệt trần, chỉ ai đó có khả năng vượt quá người thường theo một cách nhất định, vượt quá tầm với của người khác.
DTV
Đợi đến khi chạng vạng tối, những người khác chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng nho nhỏ của cô từ phía xa xa.
"Đúng thật là một ngọn núi lớn khó mà vượt qua được."
Có người nhìn bóng lưng Sở Thấm, chóng mặt nói.
Thật ra đội trưởng Hàn nói Sở Thấm có uy tín, thích hợp làm đại đội trưởng theo một mức độ nào đó mà nói cũng đúng là có đạo lý.
Bây giờ uy tín của Sở Thấm trong giới trẻ ở thôn Cao Thụ thậm chí còn lớn hơn cả thế hệ cũ.
Sự chênh lệch giữa cô và những người khác quá lớn.
Thực lực của cô quá mức mạnh mẽ.
Khi khoảng cách lớn đến mức không thể đuổi kịp, tâm trạng ghen tỵ và khó chịu sẽ biến mất, trở thành âm thầm sùng bái.
Mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, mặt trăng trở nên cực kỳ sáng ngời trên nền đêm đen tối.
Sở Thấm tan việc về nhà, hôm nay cô tan việc hơi trễ, lúc cô tan việc thì xung quanh đã không còn một ai.
Vì sao trễ như vậy? Đương nhiên là cô muốn bù vào chỗ trống buổi sáng, thế là cho dù xin nghỉ một buổi sáng, Sở Thấm vẫn cầm 13 điểm công như cũ.
Thím Tú Hoa biết cô tăng ca, thế nên cố ý để lại cho cô một phần cơm.