Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 248
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:46:49
Lượt xem: 22
Tiểu Bạch ăn đến nỗi không thèm ngẩng đầu lên, khiến Sở Thấm càng thêm áy náy.
Cô sờ sờ đầu nó, không bỏ khoai lang trong ba lô không gian ra mà chỉ kéo lê thân thể mệt mỏi đến phòng bếp nấu nước, lúc nấu nước thì ngồi ở trên băng ghế trước bếp lò, dựa vào vách tường thả lỏng thân thể và và thư giãn đầu óc.
Hôm nay cô thật sự vô cùng mệt mỏi.
Nước nhanh chóng được nấu xong, cô mang nửa thùng nước nóng đến vại nước bên cạnh rồi múc mấy gáo nước lạnh trộn lẫn vào trong đó, sau đó mới vào phòng tắm để tắm rửa.
Tắm rửa ít nhất cũng rửa trôi đi ba phần mệt mỏi, sau khi tắm xong Sở Thấm cũng có tâm trạng làm cơm ăn, nhưng cũng chỉ là tùy tiện chiên trứng xào ớt mà thôi.
Ăn xong cũng không thèm rửa bát, chỉ đánh răng rửa mặt rồi thổi đèn lên giường ngủ.
Đêm nay chắc chắn vừa ngả đầu là ngủ ngay, một đêm không mộng, ngủ thẳng đến bình minh.
Trương Phi Yến và Hoàng Đậu Tử cũng vậy, chỉ là hai người họ về nhà còn bị mắng cho một trận.
Nếu không phải hai người có lòng, trước đó còn để lại một tờ giấy nói rõ tình huống thì người trong nhà của hai người đã đến tìm Hàn đội trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn để Hàn đội trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn tổ chức nhân sự đi tìm người.
Ngày hôm sau.
Sở Thấm ngủ đến bảy giờ sáng, khi thím Sở đến gõ cửa ''cốc cốc cốc'' thì Sở Thấm mới tỉnh lại.
''Tới đây tới đây!" Sở Thấm hô.
Sau đó mang dép lê đi mở cửa.
Thím Sở kinh ngạc: "Trời ơi, cháu mới tỉnh dậy đấy à, mặt trời sắp phơi đến m.ô.n.g rồi!"
Chỉ thấy Sở Thấm đầu tóc rối bời, mặc áo trong trên người, con mắt nửa đóng nửa mở, ngáp một cái trông như vẫn có thể đi ngủ thêm được một giấc nữa.
Sở Thấm xoa xoa mặt nói: "Thím vào trong ngồi đi, chờ cháu khoảng mười phút, cháu đi chuẩn bị ngay."
Hai mắt thím Sở nhìn cô, thầm nghĩ chẳng lẽ đêm qua cô đi làm việc?
Làm việc gì? Đương nhiên là bàn bạc với người ta, đầu cơ trục lợi không phải là nên thừa dịp đêm khuya yên tĩnh mà đi bàn bạc với người ta sao?
Bà ấy thở dài, xem ra phải tìm thời gian để thương lượng với Sở Thấm một chút, có vài việc vẫn là không nên làm.
''Không sao, thím không gấp." Thím Sở nói: "Cháu cứ từ từ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-248.html.]
Làm sao Sở Thấm có thể để người khác lãng phí thời gian chờ đợi mình, cô nhanh chóng châm lửa nấu nước, bỏ năm quả trứng gà vào trong nồi, sau đó thay quần áo rửa mặt, sắp xếp một chút những thứ cần mang theo, chờ trứng gà nấu chín thì cất trứng gà đi, sau đó ra cửa.
Thím Sở nhìn đến ngây ngốc, Sở Thấm quay đầu lại nhìn bà ấy: "Thím ngồi đi, thím đi xin nghỉ giúp cháu rồi đúng không? Vậy chúng ta cứ trực tiếp rời thôn bằng đường nhỏ."
Thím Sở lấy lại tinh thần gật đầu, ngồi xuống yên sau trên xe đạp của Sở Thấm.
Trước khi Sở Thấm đạp xe đã bóc hai quả trứng gà để lấp đầy bao tử, sau đó đạp xe xuống dốc đến tận cổng thôn.
Vì có hai người là cô và thím Sở nên Sở Thấm đã đi theo con đường đến Đông Hồ, lúc đến Đông Hồ vẫn chưa tới chín giờ.
Đông Hồ bây giờ phải gọi là công xã Đông Hồ, người trên đồng ruộng không nhiều, phần lớn đều tập trung ở hồ.
Đang làm gì thế?
Đang đào ngó sen, mò cá.
Thím Sở vui mừng: "Chúng ta đến thật đúng lúc, xem ra hôm nay Đông Hồ bắt đầu bắt cá."
Sở Thấm cũng rất vui, như vậy là cô có thể mua cá rồi?
Nhìn thím Sở, cô quyết định ngày mai lại đến đây một chuyến! Vì có thím Sở nên hôm nay sẽ không mua được bao nhiêu cá.
Nhưng cũng vì có thím Sở nên lần này Sở Thấm mua ngó sen vô cùng thuận tiện do thím Sở trực tiếp đưa cô đến chỗ em rể của bà ấy, để em rể của bà ấy dẫn đường.
Người em rể này của thím Sở là chồng của em họ, họ Ứng, tên là Ứng Tiểu Điền.
Ứng Tiểu Điền vừa đi vừa nói: "Chị, em dẫn chị đến nhà Vương Nhị Cẩu, nhà anh ấy năm nay có nhiều ngó sen nhất."
Thím Sở bày tỏ đều được: "Chỉ cần phù hợp là được."
Từ phù hợp này đương nhiên là chỉ giá cả, mà tất nhiên trong giá cả đó cũng không nhất định là chỉ tiền.
Nhát hơn chút thì dùng vật đổi vật.
DTV
Lần này Sở Thấm mang cả tiền lẫn vật theo, có thể dùng cái gì thì dùng.
Đi tới nhà Vương Nhị Cẩu, Ứng Tiểu Điền cười hì hì, hàn huyên vài câu sau đó thấp giọng giới thiệu ý đồ đến đây của hai người Sở Thấm.
Anh ấy nói: "Đây là chị tôi và cháu gái của chị ấy, không phải nhà anh vẫn còn nhiều ngó sen sao..."
Vừa nói vừa di chuyển ánh mắt ra hiệu: "Anh xem dùng tiền hay là dùng gì, còn có rất nhiều."