Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 232

Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:46:23
Lượt xem: 31

Thím Sở ngạc nhiên: "Thời tiết nóng như vậy mà cháu định hun khói sao?"

Sở Thấm khó xử: "Chẳng phải là không còn cách nào hay sao, cháu cũng không thể bán chỗ thịt này đi được."

Đổi cho người trong thôn thì cô lại không nỡ, nói đúng ra thì cô không nỡ bán đi.

Thím Sở còn muốn khuyên nhủ: "Thời tiết quá nóng."

Sở Thấm vẫn lắc đầu như cũ, nhưng cô không nói gì, thím Sở đã hiểu ra Sở Thấm có sắp xếp khác.

Sau khi thím Sở đi, Sở Thấm cũng nghĩ đến vấn đề này.

Người trong thôn đều biết cô nuôi hai con heo, đợi đến lúc cô mổ heo liệu sẽ có người tới cửa hay không nhỉ?

Sở Thấm nghĩ đi nghĩ lại rồi nghĩ đến mức nổi giận, cô cau mày tiện tay quăng con d.a.o mổ heo trong tay ra, con d.a.o mổ heo lập tức cắm vào cọc gỗ bên bên bờ ao.

... Cắm vào sâu nửa ngón tay.

Quan tâm nhiều như vậy làm gì?

Sở Thấm cũng không phải quả hồng mềm, đến lúc đó cô chỉ cần nói một câu "Không có, chia hết rồi", chẳng lẽ những người kia còn có thể vào nhà cướp thịt hay sao?

Về bản chất, Sở Thấm vẫn là một người có trái tim rất cứng rắn.

Chỉ là vấn đề này thực sự rất đúng đắn.

Ngày thứ hai sau khi mài d.a.o mổ heo, trong thôn chưa bắt đầu làm việc, Sở Thấm cầm dụng cụ, đi thẳng đến chuồng heo.

Thím Sở và chú Sở cũng tới hỗ trợ, ngay cả hai anh em Sở Hồng Sở Kiến cũng đến làm trợ thủ.

Lúc này thím Sở đang nấu nước, chú Sở đi theo Sở Thấm vào trong chuồng heo, còn Sở Hồng Sở Kiến thì dọn dẹp băng ghế mổ heo.

"Con bên trái nặng hơn." Chú Sở chỉ vào con heo bên trái: "Sợ là có thể nặng hơn con kia hai mươi cân."

Sở Thấm rất ngạc nhiên, hai mươi cân không tính nặng hơn bao nhiêu mà chú Sở lại có thể phán đoán chính xác ra từng cân nặng.

Cô gật đầu: "Vậy thì thịt con này." Sau hơn nửa năm, cả hai con heo đều nặng hơn hai trăm cân.

DTV

Chú cháu hai người lùa con heo đã được chọn ra ngoài, sau đó mất một đống sức để trói chặt con heo lại, sau đó dùng gậy gỗ khiêng con heo đang kêu gào đến ghế rồi cố định lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-232.html.]

Nhà họ Hoàng ở bên kia bờ sông đã nghe được động tĩnh, thím Hoàng không khỏi hỏi: "Sở Thấm đang mổ heo à?"

Chú Hoàng: "Nghe động tĩnh thì chắc là như vậy, tôi vừa mới nhìn thấy hai vợ chồng ông Sở đến nhà Sở Thấm xong."

Hoàng Đậu Tử thì có chút ghen tị.

Thật ra nhà anh ta cũng có nuôi một con heo, nhưng con heo này mới được có ba tháng, còn chưa tới thời điểm xuất chuồng.

Giết không thể giết, chỉ có thể bị kéo đến chuồng heo để nuôi.

Thật ra, năm nay hầu như tất cả heo trong thôn đều mới được ba bốn tháng, bởi vì đám heo này đều được nhận nuôi vào tháng tư, cũng chưa nuôi được bao lâu.

Loại heo này không thể xuất chuồng, cho nên tất cả đều bị kéo đến chuồng heo, chỉ có hai con được Sở Thấm nhận nuôi cuối năm ngoái là đã trưởng thành, cho nên có hộ nuôi heo nào trong thôn mà không ghen tị cô đâu?

Thím Sở đã nấu nước xong, tính nói là trong nhà có hai cái nồi nên tiện rất nhiều.

Bình thường Sở Thấm nấu cơm đều có thể thuận tiện nấu nước, cho dù lửa trong lò chỉ đốt được một nồi, nhưng cô vẫn có thể đun nước trong nồi khác.

Thời tiết này đun một nồi nước là hoàn toàn đủ để rửa chén, gội đầu, tắm rửa, nấu xong không cần đun tiếp, tiết kiệm được rất nhiều củi lửa.

Thím Sở và Hoàng Đậu Tử cùng sinh lòng ghen tị.

Cuộc sống của Sở Thấm trong thời gian này... Thế này người ta mới gọi là sống, cuộc sống trôi qua đặc biệt nhẹ nhõm thoải mái.

Phải cắt tiết heo trước, Sở Hồng gan lớn, tràn đầy phấn khởi ngồi xổm nhìn máu heo từ heo chảy từ thân heo vào trong thùng gỗ.

Cô ấy tò mò hỏi: "Chị đ.â.m vào đâu thế?"

Sở Thấm dùng sức đè con heo đang vùng vẫy lại, nói: "Động mạch cổ, phải cắt chứ không phải đâm."

Sở Hồng lại hỏi: "Sao chị biết phải cắt ở đây?"

Sở Thấm không khỏi ngẩng đầu nhìn cô ấy một chút: "Giết nhiều thì quen thôi, trăm hay không bằng tay quen mà."

Sở Hồng: "..."

Giết nhiều? Việc như g.i.ế.c heo mà cũng có thể làm nhiều sao?

Chị của cô ấy thật trâu bò, cô nói như thể mình đã g.i.ế.c heo nửa đời người như một lão đồ tể già vậy.

Công việc tiếp theo chính là cạo lông, Sở Thấm làm rì rì như rùa, khiến thím Sở nhìn mà đau cả mắt.

Loading...