Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 230
Cập nhật lúc: 2024-10-26 16:46:20
Lượt xem: 34
Không chỉ có cán bộ Dương Tử Câu được hưởng chuyện tốt, mà gần đây Hàn Định Quốc và bí thư chi bộ trong thôn cũng xuân phong đắc ý
Hoá ra là có hai thôn xóm vắng vẻ sáp nhập vào thôn Cao Thụ, Sở Thấm hiếm khi nghe nói đến hai ngôi làng này, thôn của họ có diện tích nhỏ và diện tích canh tác cũng ở mức trung bình.
Một cái gọi là ao Chu Gia, một cái gọi là thôn Trung Bình. Tổng cộng không đến hai trăm hộ nhân khẩu, cảm giác tồn tại cực thấp.
Nhưng tốt xấu gì thì người ta cũng được tính là một thôn.
Cho nên thôn Cao Thụ bọn họ hiện tại đã biến thành đại đội thôn Cao Thụ.
DTV
Về phần thôn Cao Thụ nguyên gốc chính là đội một, ao Chu Gia là đội hai, đương nhiên thôn Trung Bình là đội ba.
Hàn Định Quốc quản lý việc sản xuất của đại đội thôn Cao Thụ, bất kể mọi hoạt động sản xuất và quản lý tất cả tư liệu sản xuất, gần như có thể coi là người nắm giữ huyết mạch của hàng trăm hộ gia đình.
Xuân phong đắc ý thoả chí ngựa phi, đây cũng coi như là một kiểu lên chức khác, đội trưởng Hàn đi trên đường mà cứ như sắp bay lên.
Bí thư chi bộ thì phải quản lý hơi nhiều việc, dù sao thì ngoại trừ sản xuất ra, mọi việc đều thuộc thẩm quyền của bí thư thôn.
Trên thực tế, việc công xã hóa không chỉ mang lại lợi ích cho hai người là đội trưởng Hàn và bí thư chi bộ trong thôn, mà nhân khẩu của đại đội thôn Cao Thụ tăng nhiều, chủ nhiệm phụ nữ, kế toán trước kia của thôn, vân vân,.. cũng dần dần nắm giữ nhiều quyền lợi hơn.
Thậm chí còn tăng thêm ba vị tiểu đội trưởng, nhưng mà tiểu đội trưởng của thôn Cao Thụ chính là Hàn Định Quốc nên không cần phải thêm người nữa.
Dù sao trong một tháng ngắn ngủi, những thao tác liên tiếp này đã khiến cho Sở Thấm hoa mắt, suýt chút nữa loé mù mắt cô.
Không chỉ cô mà những người dân khác trong thôn cũng đang thích nghi.
Bởi vì việc chuyển đổi xã thành công xã không chỉ làm thay đổi nhiều vị trí khác nhau mà mục đích của việc chuyển đổi này là để tích hợp các nguồn lực để phát triển tốt hơn.
Đây cũng là điều mà Sở Thấm đã nghĩ ra sau khi "Khêu đèn thâu đêm" để đọc và nghiền ngẫm suốt mấy đêm.
Ví dụ như công xã Dương Tử Câu đi, mục tiêu của bọn họ chính là tu sửa công trình thuỷ lợi với quy mô lớn.
Đập chứa nước Dương Tử Câu chính là một trong số đó, tại sao hai xã khác lại xui xẻo đánh mất cái danh xã, rồi bị sáp nhập vào Dương Tử Câu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-230.html.]
Một là bởi vì Dương Tử Câu có nhân khẩu đông và vị trí địa lý tốt, hai cũng là bởi vì địa điểm tu sửa đập chứa nước ở Dương Tử Câu.
Nhưng Sở Thấm nghĩ như thế nào cũng không hiểu, tại sao công xã hóa lại đòi hỏi phải xã hội hóa mọi tư liệu sản xuất.
Nó có nghĩa là gì?
Điều này đồng nghĩa với việc gà và heo của cô không còn an toàn nữa, bắt đầu từ tháng chín, mỗi hộ sẽ có một lượng gà, vịt cố định, riêng heo sẽ do đại đội nuôi.
Đại đội thôn Cao Thụ cũng xây chuồng heo, nói là sau này sẽ thống nhất chăn heo, cũng sẽ sắp xếp người chuyên môn chú ý chuồng heo.
Là chuyên gia chăn nuôi heo, Sở Thấm cũng có tên trong danh sách!
Cô suýt nữa đã trở thành quản lý chuồng heo, quản lý dưới tay 18 đầu heo con, công việc là phụ trách ăn uống ngủ nghỉ hết thảy của bọn chúng.
Nhưng cuối cùng đội trưởng Hàn cũng không nỡ buông tha cho "Củ cà rốt" Sở Thấm này, có cô treo ở đó thì có thể khiến những người tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, da mặt mỏng trong thôn liều mạng làm việc.
Nếu để cô làm việc ở trong chuồng heo, chẳng lẽ cô còn có thể khiến đám heo béo thêm mấy cân thịt? Cho nên mới nói đặt cô ở trong chuồng heo, lẻ loi trơ trọi một mình thì không đẹp nữa rồi.
Sau khi Sở Thấm biết quyết định của đội trưởng Hàn mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra cô không muốn đi chăn heo. Nếu không có đủ thức ăn, cô có thể nuôi heo đến c.h.ế.t gầy.
Còn nữa, trong nhà cô hai con heo thôi mà cô đã ngại thối rồi, chuồng heo đều phải đặt ở hướng gió, cứ như vậy thỉnh thoảng cô vẫn có thể ngửi thấy mùi thối.
Hai con heo đã như thế, 18 con heo... Còn phải ngày qua ngày, năm qua năm ở trong chuồng heo cho bọn nó ăn rồi dọn phân... Chết mất, như thế sẽ khiến cô sụp đổ, hận không thể phế luôn cái mũi của mình.
Nói đến chuyện này, đội trưởng Hàn đã thông báo cho trong thôn chuyện công hữu toàn bộ tư liệu sản xuất trước khi chính sách này được ban hành.
Cho nên khoảng thời gian này, mọi người hết g.i.ế.c gà đến mổ heo, ngay cả Sở Thấm cũng không bình tĩnh.
Thím Sở tới cửa đúng lúc Sở Thấm đang mài đao mổ heo, âm thanh xoàn xoạt đặc biệt rõ ràng trong khoảng sân yên tĩnh.
"Cháu đang chuẩn bị mổ heo đấy à?" Bà ấy hỏi.
Sở Thấm gật đầu, cô dùng tay đổ một ít nước lên đá mài rồi tiếp tục mài: "Nếu không thì chúng ta có thể đưa heo đến chuồng heo mà. Bọn họ nói là sẽ tính công điểm dựa theo trọng lượng đã quy định, nhưng công điểm nào có tốt bằng thịt heo."