Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 214
Cập nhật lúc: 2024-10-26 10:35:10
Lượt xem: 32
Sở Thấm là một người luôn không có cảm giác an toàn, nếu như xây phòng tắm ở sân sau, vậy thì bỗng nhiên có người tới trước cửa nhà khi cô đang tắm thì phải làm sao?
Tuy nói rằng xây ở sân trước sẽ khiến người ta nhức mắt, nhưng so với việc cô không hề biết có người tới cổng, thì cô vẫn có thể chấp nhận được.
“Xây bên cạnh nhà kho vậy.” Sở Thấm nói.
Xây ở bên trái nhà kho, vậy thì sẽ gần kế bên phòng ngủ, nhưng mà như vậy thì diện tích chắc chắn không thể to, dù sao cũng phải chừa một lối đi.
Sở Thấm ngay lập tức lấy ra cây thước để đo, sau đó lấy sổ để ghi chép số liệu.
Có việc này bám lấy cô, cô lại dần dần khôi phục tinh thần, tinh thần lại trở nên hăng hái.
Sau khi tính toán, cô dự định xây một phòng tắm khoảng hai mét vuông, nếu như vậy thì gạch sẽ vừa đủ đùng.
Hết cách rồi, lần trước xây bếp lò đã sử dụng hết toàn bộ gạch, có lẽ lần này phải rút gạch mới có thể tích đủ để xây.
Trước nay Sở Thấm luôn là người liều lĩnh mau lẹ, bỗng nhiên chân cô không còn mềm yếu, eo không còn nhức, ngay cả cánh tay cũng không đau nữa, cầm cuốc lên và bắt đầu đào đất.
Chạng vạng, bầu trời rực rỡ những áng mây.
Tiếng cuốc vang lên, khiến Hoàng Đậu Tử liên tục nghi ngờ, thầm nghĩ trong lòng rằng chẳng lẽ Sở Thấm lại đang xây và đào cái gì đó.
Bẫy ở trong sân nhà Sở Thấm rất nổi tiếng trong thôn, người nhát gan thậm chí còn không dám tới gần nhà Sở Thấm.
Khoảng tầm nửa tiếng sau, cuối cùng Sở Thấm cũng đào xong, đào xong trước khi trời tối hẳn.
Mặt trời lặn mặt trăng lên, khắp người Sở Thấm là mồ hôi, cô ném cuốc, thất thểu đi nấu nước tắm lần nữa.
Sai lầm ở đây là bài học không suy nghĩ thấu đáo.
*
Thật ra xây phòng tắm rất đơn giản, dễ hơn so với xây đình, đình chỉ vẻn vẹn là bốn cái trụ gỗ lớn nhưng khi đó lại khiến cô rất khổ sở.
DTV
Chỉ cần chín ngày là Sở Thấm đã xây xong phòng tắm. Trong chín ngày này, hằng ngày cô đều phải đi làm, mỗi ngày chỉ xây vào lúc sáng sớm và chập tối. Bởi vì không có xi măng, ngày thứ hai khi cô bắt đầu làm thì phải đến nhà bí thư chi bộ thôn đổi hai bao xi măng về dùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-214.html.]
Không chỉ cháu gái lớn của bí thư chi bộ thôn phải kết hôn, khi giữa năm không bận, con trai út cũng phải tổ chức hôn lễ.
Cho nên nhà bí thư chi bộ thôn đã xây căn phòng gạch ngói, tuy rằng chỉ có một phòng, nhưng cũng là căn phòng gạch ngói đầu tiên trong thôn.
Đương nhiên xây phòng gạch ngói phải dùng đến xi măng, lúc Sở Thấm đang làm việc đã từng nghe con dâu của bí thư nói nhà cô ấy mua nhiều xi măng, vẫn còn thừa một chút, nên đi đến nhà bọn họ để đổi.
Phòng tắm xây xong thì cũng có thể coi là căn phòng gạch ngói thứ hai trong thôn.
Đối với hành vi kiểu này của Sở Thấm, thím Sở gọi là: phá nhà.
Dù thế nào, bà ấy cũng không nghĩ ra sẽ có người vì tắm rửa mà phung phí gạch màu, xi măng để xây nhà, chẳng lẽ tắm rửa mà không thể tìm đại một chỗ nào đó để tắm hay sao?
Nếu không muốn tắm ở trong nhà kho, vậy thì dùng gỗ xây một cái lều gỗ, cứ bắt buộc phải dùng gạch để xây à?
Thím Sở không thể nào hiểu được, cho dù bà ấy liên tục khuyên nhủ bản thân rằng Sở Thấm có ý tưởng có thể sống độc lập, tốt nhất bản thân đừng tiếp tục can thiệp vào lựa chọn của cô, nhưng lần này cũng không khỏi vẫn có những lời cổ hủ như cũ, khuyên Sở Thấm tiết kiệm.
Bà ấy thở dài: “Haiz! Cháu làm như này chi bằng gom góp vài năm, sau khi để dành đủ gạch và ngói rồi thì xây hai căn phòng.”
Sở Thấm không để tâm, nói: “Không sao cả, cháu có thể tiếp tục gom góp gạch và ngói.”
Dường như cứ mỗi năm hộp mù thì sẽ có hai hộp mù mở ra là gạch, Sở Thấm cảm thấy chắc chắn gạch là phần thưởng dài hạn mà hệ thống trò chơi tặng, sẽ không bị hủy bỏ trong một thời gian ngắn.
Vả lại, sau khi cô xây nhà cũng phải xây phòng tắm, Sở Thấm luôn làm theo đạo lý là xây sớm hưởng thụ sớm, dù sao xây xong cũng có thể xài mấy chục năm.
Giống như là mua xe đạp, cho dù mua xe đạp sẽ tiêu sạch của cải của nhà cô, cô cũng vẫn muốn mua như cũ.
Thím Sở trợn mắt: “Nếu những đồ vật này đều thật sự dễ gom góp được như thế thì tốt quá.”
Cô cũng không có tâm trạng nói thêm nữa, đi đến phòng tắm, xem xét kỹ càng. Không cần phải bàn, Sở Thấm đã sửa chữa rất tốt.
Hai mét vuông nghe thì nhỏ, nhưng mà chỉ tắm rửa thì hoàn toàn đủ.
Đẩy cửa gỗ ra, bên trong là một bàn gỗ thấp đơn sơ giản dị. Trên bàn gỗ có đặt hai cái xô gỗ, dùng để tắm rửa, dưới bàn gỗ là một giỏ tre, chắc định dùng để đựng quần áo bẩn.
Nhưng thím Sở vẫn cảm thấy phòng tắm này vô cùng xa hoa, không chỉ xa hoa bởi vì nó được xây bằng gạch và ngói, mà xa hoa hơn ở chỗ vậy mà lại lắp cửa sổ kính.