Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 173
Cập nhật lúc: 2024-10-26 10:33:43
Lượt xem: 28
Không mất bao lâu, Sở Thấm đã vẽ xong bản thảo.
Hình dáng của tủ quần áo cũng giống như loại tủ quần áo bình thường, chỉ là Sở Thấm đã vẽ thêm một ngăn tủ ở trong cùng.
Ngăn tủ này rất khó nhìn thấy, tuy diện tích không lớn nhưng cũng đủ rộng để cất tiền giấy.
Vẽ xong, Sở Thấm cũng muốn làm cho mình một món đồ có thể cất giấu đồ đạc, cô nghĩ tủ quần áo của mình vẫn còn dùng được, bàn làm việc cũng mới làm năm ngoái, tủ chén cũng vậy, thế nên nếu bây giờ cô muốn thì làm một chiếc giường là lựa chọn tốt nhất.
Sở Thấm vẫn luôn muốn đổi giường, chiếc giường hiện tại cô đang nằm là do cha mẹ của nguyên chủ để lại từ trước. Vì giường khá cũ nên mỗi lần nằm xuống đều có âm thanh kẽo kẹt phát ra.
Hơn nữa của sổ nằm trên vách, tuy vách nhà được làm từ gỗ nhưng cũng có khá nhiều bụi bặm, vì vậy Sở Thấm quyết định làm giường La Hán.
Điểm khác biệt giữa giường La Hán và giường bình thường là nó có phần sườn cao giống như lưng ghế, vậy thì Sở Thấm không sợ bị dính bụi trên tường.
Nhưng làm một cái giường khó hơn làm tủ quần áo, Sở Thấm dừng việc đang làm, trợn mắt nhớ lại lịch trình sắp tới của mình, có vẻ thời gian tới cô khá bận rộn.
Đầu tiên là sửa lại con kênh, việc này phải làm mỗi ngày, thậm chí tới đầu xuân, mọi người vẫn phải vừa gieo giống cho vụ xuân vừa tu sửa kênh nước. Đến lúc đó mức độ bận bịu sẽ tăng thêm ít nhất ba mươi phần trăm so với hiện tại.
Kế đến là việc trồng dưa cho nhà mình, trước mắt cô vẫn đang gây giống nhưng quá trình này cũng sắp hoàn thành rồi, không bao lâu nữa sẽ có thể nhổ cây con đi trồng.
Cuối cùng là bệ bếp, đây cũng là một việc phải làm trong thời gian dài, ít nhất cũng mất nửa tháng.
Nghĩ tới nghĩ lui, Sở Thấm nhận ra bản thân phải trì hoãn việc làm giường lại để sau này rồi tính.
Sau khi sắp xếp xong các công việc cần làm trong thời gian tới, Sở Thấm tiếp tục tập trung vào việc làm tủ quần áo.
Cô mất bốn ngày mới đóng xong chiếc tủ quần áo đặc biệt cho thím Sở, sau khi phơi tủ trong sân cho khô và bay mùi, cô mới gọi thím Sở tới lấy tủ về.
Nhân lúc chú Sở không có nhà, thím Sở mới tới nhà cô, bà ấy lén nói với Sở Thấm: "Cháu đừng bao giờ nói cho chú của cháu biết chính cháu là người đóng cái tủ quần áo này nhé, đợi buổi trưa mọi người đều đi ăn cơm thím sẽ lén tới đây mang nó về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-173.html.]
Bà ấy đã suy nghĩ rất kỹ, tủ quần áo đang dùng ở nhà thật sự phải thay mới, còn chiếc tủ cũ sẽ chuyển sang phòng của con gái. Sau khi hai đứa nhỏ lớn lên, thím Sở đã dùng gỗ ngăn phòng của Sở Hồng và Sở Kiến ra làm hai.
Rồi bà ấy lại nghĩ, quần áo của con gái mình không thể để chúng với quần áo con trai được, dẫu sao bên trong cũng có đồ lót, nếu tiếp tục để quần áo chúng thì không hợp lý.
Ban đầu, thím Sở chỉ định làm cho con gái một cái vali, bây giờ nhân dịp này mang tủ quần áo về nhà.
DTV
Sở Thấm biết dự định ban đầu của bà ấy nên gật đầu: "Yên tâm, cháu sẽ không nói với chú đâu."
Tiếp theo, cô giới thiệu cho thím Sở về chiếc tủ: "Thím xem đi, ngăn bí mật nằm ở đây, nếu thím muốn mở ngăn tủ cất đồ ra chỉ cần đẩy mạnh về bên trái."
Sở Thấm thật sự đặt tâm huyết vào việc thiết kế, nếu cô không chỉ, chắc chắn thím Sở sẽ không biết được vị trí của ngăn bí mật.
Ngăn tủ này sau khi đóng lại thì không hề có bất kỳ khe hở nào cả, chỉ khi bạn dùng tay cẩn thận mò mẫm mới cảm nhận được sự khác biệt.
"Cháu ngoan của thím!" Thím Sở khen không ngớt miệng: "Nếu thím cất đồ ở chỗ này, cho dù chú của cháu có tìm tới c.h.ế.t cũng không tìm được."
Sở Thấm khiêm tốn đáp: "Cũng tạm thôi ạ."
Tủ quần áo không có nhiều chỗ để cải tiến, chỉ có làm giường mới thể hiện được kỹ thuật cao siêu của cô.
Giữa trưa, tranh thủ lúc hầu hết mọi người đều tới nhà ăn, Sở Thấm và thím Sở khiêng tủ quần áo đi men theo đường nhỏ về nhà của thím Sở.
Đến đây việc này xem như hoàn thành, Sở Thấm mở sổ ghi chép ra và gạch bỏ công việc này, đồng thời cô cũng ghi chú lại là nhà mình vừa tích trữ thêm hơn nửa cân bột củ sen.
Tất nhiên bột củ sen này là do thím Sở cho, đây chính là tiền công đóng tủ quần áo của Sở Thấm.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, bột củ sen là đồ tốt. Hồi nhỏ, nguyên chủ từng bị bệnh, cho nên chả mẹ cô đã tới xã Đông Hồ mua bột củ sen về cho cô ăn, việc này được duy trì khoảng nửa năm.
Ấy vậy mà sức khoẻ cô thật sự tốt lên rất nhiều.
Nhưng cô không biết là do sức khoẻ tự nhiên tốt lên hay do công lao của bột củ sen.