Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 169
Cập nhật lúc: 2024-10-26 10:33:37
Lượt xem: 30
Thím Sở sáng bừng mắt: “Ngoan quá, chất lượng chỗ gạch này không tệ, giống như gạch nung từ nhà máy trong huyện vậy, chắc cậu út quan tâm đến cháu lắm.”
Sở Thấm chỉ cười ha ha.
Lừa người không thể nói nhiều được, càng nói càng sai nhiều.
Sở Thấm nhặt được hơn 700 cục gạch, nhưng lúc xây chòi đã dùng mất một ít nên bây giờ chỉ có 656 cục.
Sở Thấm suy nghĩ nói: “Nên xây một cái bếp lò hay hai cái bếp lò nhỉ? Chắc chỗ gạch này chỉ đủ xây một cái bếp lò thôi.”
Thím Sở ngạc nhiên: “Chỗ gạch này xây giường sưởi cũng đủ mà không đủ xây hai cái bếp lò sao?”
Thím Sở hắng giọng: “Cháu tưởng xây bếp dễ vậy sao, một cái bếp phải dùng được ba đời, muốn xây tốt thì không dễ đâu.”
Sở Thấm tò mò: “Thế sao cái bếp nhà cháu không dùng được ba đời?”
Thím Sở nói: “Cháu không biết chuyện này, trước đây nhà cháu là nhà của một người họ Khương, nhà người này vừa chuyển đi thì ông nội cháu chạy nạn đến đây, thôn mới đưa căn nhà này cho ông nội cháu, cái bếp lò này không phải ông cháu xây mà là người ta để lại.
Thực ra nhiều năm trôi qua căn nhà đã được sửa sang cả trong lẫn ngoài rồi, chỉ có mỗi cái bếp lò vẫn chưa ai động đến.”
Sở Thấm cuối cùng cũng hiểu hoa ra cái bếp lò cũ kỹ là vì thế.
Thím Sở cảm thán: “Nghe nói năm đó người nhà họ Khương là đại địa chủ của huyện Tân Minh, đối với người ta, thôn Cao Thụ chúng ta chẳng là gì, chỉ là một nơi xó xỉnh thôi. Sau này nói là chia cho mấy đứa con vợ lẽ, trước đây nhà cháu chỉ là nơi ở tạm của người làm thôi.”
Sở Thấm nghi hoặc: “Thế người nhà họ Khương bây giờ ở đâu?”
Thím Sở nói: “Nghe nói là ở nước ngoài, dẫu sao cũng chẳng liên quan đến chúng ta, cũng không thể để nhà không được. Người ta ở nhà lầu, ăn thịt bò, mấy đời rồi cũng không thấy mặt mũi bọn họ mà.”
Sở Thấm nuốt nước miếng.
Kể ra cũng tiếc, cô xuyên qua lâu thế rồi mà vẫn chưa được ăn thịt bò, muốn ăn quá.
Sở Thấm không nói chuyện này nữa mà hỏi thím Sở: “Thím lại đến đây có chuyện gì thế?”
Thím Sở vỗ đầu rồi nói: “Lần trước thím có thấy cháu làm tủ bát, gần đây cháu có rảnh thì làm tủ quần áo giúp thím với.”
Thực ra bà ấy cũng thấy lạ, sao Sở Thấm lại làm được nghề mộc vậy, quan trọng nhất là làm rất ổn, trông có thể bán được.
Sở Thấm gật đầu: “Đợi cháu xây bếp lò xong thì rảnh hơn.”
DTV
Thím Sở yên lặng nói: “Tủ quần áo của thím hơi đặc biệt, cháu làm cách một tầng ra giúp thím.”
Sở Thấm hiểu: “Cháu hiểu rồi.”
Thế này là muốn giấu phiếu tiền, không muốn chú tìm thấy.
Lúc này thím Sở mới yên tâm rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-169.html.]
Trời tối dần, Sở Thấm đếm gạch xong rồi chồng gạch lên góc trái phòng bếp.
Thật ra cô muốn sắp xếp đắp hai cái bếp lò, dẫu sao nếu thường xuyên cho heo ăn cũng cần một cái bếp, không thì lần nào cũng phải lấy nồi của cô để nấu cho heo ăn.
…ừm, không ổn lắm.
Không thể để mình bẩn vậy được.
Nồi sắt thì không có vấn đề gì, trong xã cung ứng có, còn phiếu thì cô có mấy phiếu thịt, không còn cách nào nữa thì cầm phiếu thịt đi đổi phiếu đồ.
Sở Thấm thầm nghĩ có nên rút một cái ra từ hệ thống trò chơi không, dẫu sao cô cũng từng rút nồi sắt nhỏ và ấm sắt, theo quy luật đó, rút được nồi sắt lớn cũng không hẳn là không thể.
Sau khi làm xong, Sở Thấm phủi bụi trên người, tắm rửa giặt giũ xong lên giường nghỉ ngơi.
Lúc này đã là tám rưỡi tối.
Trên tủ đầu giường có một quyển sách hướng dẫn nấu ăn, cửa sổ đóng chặt, ngọn đèn dầu cháy soi sáng.
Sở Thấm nhìn trang hướng dẫn nấu vịt muối, đột nhiên thấy thèm chảy nước miếng.
Vịt muối có mùi vị thế nào nhỉ?
Tiếc là mỗi người chỉ có một cái miệng, không thể ăn hết mọi món ngon trên đời được.
Sở Thấm thổi phù tắt đèn dầu.
Cô định lần sau đến xã cung ứng phải mua nhiều dầu hỏa hơn, tốt nhất là trữ được hai đến ba năm, chỉ là chuyện tìm phiếu thì phải nhờ cậu út, không có đèn dầu, màn đêm dài đằng đẵng rất khó chịu.
Căn phòng chìm vào bóng tối, tối đến mức Sở Thấm mở mắt ra cũng chẳng khác gì đang nhắm mắt.
Cô cắt cỏ tranh khá nhiều, chỗ còn dư lợp thành rèm cửa, rèm cỏ tranh tự nhiên che kín khung cửa sổ, không có ánh trăng nào chiếu xuyên vào được, chẳng trách lại tối.
Trong bóng tối, Sở Thấm đang nghĩ ngày mai nên ăn gì?
Ăn thịt xông khói.
Gà xông khói và vịt muối cũng gần giống với nhau.
Hôm sau.
Sở Thấm làm gà xông khói, vì trời lạnh nên cô làm cả một con, không sợ ăn không hết sẽ bị hỏng.
Sau khi lấy gà xông khói ra cô bỏ vào ngâm nước, lúc rửa mặt mũi, ăn sáng xong là có thể cắt thành từng miếng nhỏ rồi.
Cách làm đơn giản nhất là chưng lên, băm tỏi nhỏ rồi bỏ thêm tiêu xay, thêm chút rượu gạo, món chưng vô cùng đơn giản nhưng mùi vị cực kỳ hảo hạng.
Làm phức tạp hơn một chút thì có thể xào, chỉ là hoa tỏi trong vườn chưa mọc, những cây tỏi hoang quanh nhà cũng đã bị cô ngắt hết nên đành từ bỏ.
Có điều không cần phải chưng ngay bây giờ, Sở Thấm uống nước xong rồi đi làm việc.