Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 158
Cập nhật lúc: 2024-10-25 23:38:26
Lượt xem: 28
Sở Thấm đi vào cửa suối nước nóng, phát hiện có con gà rừng c.h.ế.t trong chiếc bẫy cô giăng mấy ngày trước.
Mà ở một cái bẫy khác cách vài trăm mét cũng có một con gà rừng nữa!
“Chậc, lại là gà rừng.” Sở Thấm ôm trán nhìn trời.
Gà rừng vốn là loại hoang dã, tranh thủ lúc thời tiết còn lạnh phải đem gà rừng đi hun khói.
Phải nói là Sở Thấm tích góp được rất nhiều lông gà rừng, nhiều đến nỗi có thể may thành một bộ quần áo mới.
Khoác lên mình chiếc áo choàng đuôi gà rừng thời cổ đại!
Đây là những gì sách vở nói, sau khi đọc giới thiệu tác dụng của lông gà rừng xong thì loại thất học như Sở Thấm mới biết lông gà rừng cũng có thể làm quần áo.
Tất nhiên là Sở Thấm cũng không chê, lúc đang chuẩn bị xuống núi cô lại nghĩ tới việc gì đó bèn quay lại lối vào suối nước nóng, lấy một ít suối nước nóng từ miệng suối cho vào ba lô không gian.
Làm gì hả? Hôm nay Sở Thấm phải tắm, cô đã mò lên đến tận suối nước nóng, tất nhiên sẽ lười nấu nước. Nấu nước cũng phải dùng củi gỗ nên đương nhiên tiết kiệm được phải tiết kiệm.
Ban đêm.
Tắm rửa xong, Sở Thấm đổ đầy nước nóng vào cái làm ấm tay rồi đặt dưới chăn để sưởi ấm giường.
Sở Thấm khoác áo bông lớn ngồi trên bàn làm việc, rõ ràng cô đang tiến hành việc đăng ký hàng tuần theo lệ thường.
Cô vẫn chưa ăn hết lu gạo đổi được từ việc bán lợn rừng, vẫn còn thừa nửa lu!
Điều này khiến Sở Thấm vô cùng ngạc nhiên, nhưng ngẫm lại cũng thấy không có gì lạ.
Bình thường Sở Thấm thường ăn khoai lang, sau đó cô còn chế biến khoai lang thành bột khoai lang, rồi bánh khoai lang.
Tiếp đến là sủi cảo, rồi đậu phụ nhồi, bã đậu còn sót lại sau khi làm đậu phụ chính là món ăn chính bây giờ của cô.
Sở Thấm thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-158.html.]
Cặn khoai lang và bã đậu ăn không ngon lắm, nhưng đem cho heo cho gà ăn thì lại tiếc… Vậy phải làm sao đây, cô chỉ đành ăn hết chúng, dù gì cũng lấp đầy được cái bụng đói.
Đây là còn chưa tính đến mì lạnh nướng cô nhận được mỗi tuần, cô vừa để dành vừa ăn, tuy nhiên tốc độ để dành không đuổi kịp tốc độ ăn. Bây giờ mì lạnh nướng cũng gần chạm đáy, chỉ còn khoảng tám phần, cùng lắm là ăn thêm được hai bữa nữa.
Sau đó là bột mì.
Bột mì thừa cũng khá nhiều, tổng cộng hai mươi sáu cân. Sở Thấm chỉ dùng khi làm sủi cảo, bây giờ sủi cảo còn thừa hơn một trăm tám mươi cái, đang để trong tủ lạnh.
DTV
Nhưng Sở Thấm định mấy ngày nữa sẽ làm bánh bao, mà măng đông đã gần hết, cô chỉ đành tận dụng đợt măng đông lạnh cuối cùng sắp thu hoạch để làm món bánh bao hấp nhân thịt măng.
Về số khoai lang kia thì, Sở Thấm quay đầu nhìn góc phòng ngủ, cô chẳng còn thấy gì nữa. Có mấy củ khoai bị Tiểu Bạch gặp đến nỗi nát bấy, vậy nên cô quyết định để lại chúng cho Tiểu Bạch ăn.
Sở Thấm cũng đã chọn xong hạt giống rồi, cô cất chúng trong hầm.
Sở Thấm cũng giữ lại mấy thứ có liên quan tới phần hợp tác với Hoàng Đậu Tử, cô nghĩ tới nghĩ lui, sau đó vẫn quyết định vừa trông trong nhà vừa trồng trên núi.
Hết cách rồi, cô không thể chịu nổi cơn đói.
Sở Thấm ngẫm nghĩ, mấy năm tới cô phải ăn no bảy phần đói ba phần mới được, cả kể trong mấy năm thiên tai. Nếu không Sở Thấm sẽ thấy rất áy náy với vận may được “biết trước tương lai” mà cô phải trải qua trăm cay ngàn đắng mới có được.
Sở Thấm bắt đầu xem xét lại những thứ khác trong nhà.
Ừm, thịt hươu là nhiều nhất, tươi ngon.
Thịt heo xếp thứ hai, bởi vì sau khi dùng thịt heo chế biến lạp xưởng – lạp xưởng là món tiêu hao rất nhiều thịt heo – thì tạm thời trong nhà không còn nhiều thịt heo tươi lắm.
Sở Thấm sờ mấy phiếu thịt kẹp trong cuốn sổ của mình, mấy tấm phiếu thịt này có kỳ hạn, cô chuẩn bị tìm cơ hội về quê hoặc lên huyện để sử dụng phiếu thịt này.
Thậm chí Sở Thấm cũng có thể trao đổi với người nào khác, so với mua thì đổi có thể lấy nhiều thịt hơn. Bởi vì phiếu thịt còn mang ra ngoài được, nhưng thịt heo thì mang đi đâu nổi?
Tiếp đến là thịt hun khói như gà rừng thỏ hoang, mấy thứ này có thể để được lâu, đến khi muốn ăn chỉ cần hấp lại là được.
Điều khiến Sở Thấm vui nhất chính là trứng gà.